Tôi theo dõi và biết ơn từng hơi thở đang vào ra một cách tự nhiên và nhịp nhàng. Mọi thứ bỗng trở nên nhẹ bẫng và hân hoan đến lạ!
Cây như biểu tượng của tình tương thân tương ái, như sợi dây gắn bó vô hình mà bền chặt không rời của cộng đồng…
Thấy người nào đi xe máy, chở rau củ, gạo muối sau lưng, mọi người đều hỏi như một lời chào: “Gửi cho Sài Gòn hả ?”.
Sự minh triết của những đứa trẻ và chính bản thân các con giúp cha mẹ có niềm tin vào cuộc sống
Để những ngày giãn cách không trôi qua vô nghĩa, tôi thanh lọc cơ thể bằng phương pháp ăn sạch, uống sạch và tập luyện thể dục điều độ.
Nhớ những bà, những cô bán mớ rau, con cá… bên hông chợ nhỏ. Nhớ cảm giác bị kẹt cứng trong dòng xe đông nghẹt lẫn giữa khói và bụi oi nồng.
Tôi biết ơn những tấm lòng thơm thảo của người thành phố đang dìu nhau đi qua mùa "cảm cúm" kéo dài để tôi có thể góp một chút sức.
Để không buồn chán, nghệ sĩ Cát Tường cùng cô con gái Tường An nấu ăn, thăm khu vườn sân thượng, chơi kéo tay, xem phim Hàn Quốc...
Rau củ từ ruộng vườn, muối mắm, bánh, thịt, tôm cá đánh bắt được từ trùng khơi... mọi người cùng tìm cách chế biến, bảo quản, gói ghém gửi tặng Sài Gòn.
Lão chồng chắc chẳng cần vợ phải ăn mặc lồng lộn khi làm việc tại nhà. Nhưng việc vợ bỏ bê bản thân chắc cũng làm lão đem lòng… chán ngán.
Hình ảnh một anh bảo vệ cao dong dỏng kéo một chiếc xe đẩy tự chế chất hàng hóa đi trong con đường nội khu vắng tanh khiến nhiều người xót xa.
Tranh thủ thời gian nghỉ dịch, hai cô gái bỏ tiền triệu "săn" đồ tí hon, mở kênh YouTube nhằm vừa thoả thú vui chơi đồ hàng, vừa kiếm thêm thu nhập.
Hôm nay qua đi, chắc chắn, chúng ta sẽ biết sống sao cho nhân ái, hữu ích, không phụ những hy sinh của biết bao người thầm lặng đêm ngày ngoài kia.
Mấy ngày nay, cứ mở Facebook tôi lại thấy cư dân mạng rần rần câu chuyện người đàn ông tuổi 40 "tìm vợ theo sách" với yêu cầu lố bịch: còn trinh.
Thời đại dịch COVID-19, tình trạng cô đơn con người phải trải qua, được coi là mối nguy cơ đối với sức khỏe lớn hơn hút thuốc lá hoặc chứng béo phì.
“Nói có vẻ khôi hài, nhưng thực sự là nếu không bị HIV, thì không bao giờ tôi được học những kiến thức bổ ích đó” - chị Th. cười nhẹ bẫng.
Tình huống không làm cho người ta bị stress, mà một trong những thủ phạm là định kiến, là cái nhìn bị khống chế bởi thói quen xưa cũ.
Hễ nhà ai có giỗ quảy, cưới hỏi, cô đều có mặt trước tiên, túc trực lo liệu như một quản gia.
Những mất mát không làm bà chùng bước mà càng nhân lên hận thù. Gạt nước mắt tiễn con, bà giơ cao tuyên thệ một lòng sắt son dưới lá quốc kỳ.
Nơi nào còn sự sẻ chia, nơi đó còn sự sống; nơi nào còn trìu mến, nơi đó cây táo sẽ nở hoa.
Hiểu sự vất vả của người lao động phải xoay xở trong mùa dịch, nhưng sợ chồng con lo, những ngày đầu chị âm thầm một mình đi xâm nhập thực tế
“Tài xế bị khách boom hàng cứ trả hàng về cho quán, quán sẽ gửi lại tiền cho tài xế. Dịch khó khăn quán không để tài xế ôm hàng. Yên tâm!!!”.
Có một điều mọi người quên mất: dù có ở nhà hay không thì đàn bà cũng phải biết cách chăm sóc bản thân.
Không được ôm vợ con trong ngày sinh nhật, nam điều dưỡng ở tâm dịch Bắc Giang đã tổ chức bữa tiệc sinh nhật online độc đáo.
Tinh thần chung tay chống dịch khiến 3 ông chồng ngày thường không đi chợ, nấu ăn, bây giờ lăn xả lo những phần cơm thiện nguyện gửi tới tuyến đầu.