PNO - Sinh ra ở miền quê nghèo miền Trung, tôi chưa bao giờ có ý định rời vùng đất khắc nghiệt này mà đi, nếu biến cố hôn nhân không ập tới.
| Chia sẻ bài viết: |
loh 29-10-2020 09:04:27
gieo hạt nào thì hái quả đó, hãy sống thật tốt ắt sẽ có ngày được phúc.
hung 29-10-2020 09:00:58
Luật nhân quả , kết quả ngày hôm nay là do những gì Chúng ta làm ngày hôm trước !
Minh Thuần 29-10-2020 07:33:52
Quảng Trị nằm ngoài Đà Nẵng mà hai vợ chồng bạn trẻ lại RA Đà Nẵng là không đúng. Tác giả hư cấu mà không biết địa danh mình đang sống viết hay Ban biên tập sai sót?
Tống Minh Tuyến 29-10-2020 07:26:32
Cái đó gọi là nhân quả, từ những gì đã chứng kiến, tôi thấy không một người đàn ông nào ruồng bỏ vợ con của mình mà không bị nghiệp quật cả.
Bạn khuyên tôi bỏ ý định xây nhà cho con vì nuôi con trưởng thành và học hành đàng hoàng là được rồi, việc tương lai để chúng nó tự bươn chải.
Cô cần có những khoảng nghỉ theo cách riêng để sạc năng lượng cho hành trình cùng nhau của cả gia đình.
Em Út đề xuất, giờ tính số lượng đám giỗ mà chia đều ra, mỗi người lo một phần, muốn làm gì thì tuỳ ý khỏi phải bàn cãi.
Vân biến những cơn nóng giận của chồng thành cơ hội để rèn giũa bản thân, học cách tiết chế cảm xúc để giữ cho trái tim bình lặng.
Sinh tiếp hay không là quyền của vợ, không phải để ai “ra lệnh”, không phải để vừa ý nhà chồng, càng không phải vì tâm lý thèm con trai.
Ở ngoài kia cũng có nhiều người mẹ, người vợ như chị, hoàn toàn đơn độc trong hành trình dạy con dù chồng vẫn hiện diện ở bên cạnh hàng ngày.
Chị căng thẳng với việc buộc phải giữ mọi thứ trong bình ổn. Niềm vui duy nhất của chị là mỗi tháng nạp tiền tiết kiệm vào tài khoản.
Nhà bây giờ không còn nghe tiếng cười của chị. Bởi vì, thậm chí chị nghĩ có khi nào mình cười một cái, cũng sai…
Những trục trặc tình dục do 'đóng cửa đã lâu' đa số mang tính tạm thời và không khó khắc phục.
Tôi nghĩ, với một người già đau ốm, bệnh tật, việc tiếp tục sống cũng là một sự dũng cảm, một việc làm sau cùng cho người ở lại.
Tôi vừa biết rằng thanh xuân tôi dành cho chồng còn không bằng mảnh đất 600 triệu đồng.
Chẳng phải chúng tôi tự giải quyết xung đột mà chính mẹ chồng đã là cầu nối, giúp tôi và chồng thấu hiểu nhau hơn.
Anh muốn vợ hiểu, khoản tiền trợ cấp nghỉ hưu để dưỡng già chứ không phải đem phô trương, đầu tư hay làm những việc không cần thiết.
Dù cơ thể ổn, má luôn nghĩ tới đang đau chỗ nọ chỗ kia. Má lên mạng xem thông tin về triệu chứng bệnh, thấy mình cũng có giống y, lại lo.
Giữa những đêm con bị bệnh, người chịu thức cùng bạn chính là câu trả lời rõ nhất cho chữ “bạn đời”.
Có nhiều mối quan hệ được che phủ bởi danh nghĩa tình cảm, nhưng thực chất lại là sự đổi chác tinh vi.
Sau 10 năm, chị rời đi với đôi bàn tay trắng, chưa kể, tâm lý và thân thể đều bầm dập.
Cuộc sống đôi khi chỉ cần như vậy: một ngôi nhà, những bữa cơm giản dị, có người mình thương yêu và có những điều nhỏ bé làm lòng an ổn.