PNO - Bấy lâu nay, tôi luôn cố tỏ ra là mình không cần chồng và luôn cảm thấy anh ấy như một cái gai ngăn cản tôi đến với hạnh phúc.
Chia sẻ bài viết: |
Thao Nguyen 20-04-2023 15:56:16
Tôi cũng đang trong cảm giác đó. Tôi đi làm xa cũng chỉ vì chưa tìm được công việc gần mà thu nhập ổn để lo cho gia đình vì tôi vẫn phải lo kinh tế, anh hầu như không đưa tiền cho tôi . Chồng tôi làm tự do gần nhà nhưng những khi tôi đi về muộn thì anh tỏ ý khó chịu, và nghi ngờ. Tôi vẫn phải về cơm nước, tắm gội, học hành của con. Anh thấy tôi về muộn thì luôn cố tình đi nhậu cùng bạn vào buổi chiều, chứ không cơm nước hộ con cái hộ tôi. Con riêng của anh lớn rồi nhưng anh vẫn coi việc cơm nước là việc của tôi , trong khi bố con anh đều về sớm không phải đi xa như tôi. Tôi thấy mình thực sự cô đơn. Cảm xúc không được yêu thương dần làm tôi chai sạn, bởi có chồng cũng như không. Tôi sợ cảm giác này. Nhưng vì còn phải lo cho con cái nên tôi luôn phải cố gắng mạnh mẽ để cố gắng kiếm tiền nuôi con.
Khi mức định số 1 không thành, người ta có thể phải chấp nhận “nguyện vọng 2”, bớt khắt khe hơn.
Gây áp lực buộc mẹ ngủ chung để "canh chừng ba", dùng cả hạnh phúc của con trai để... dọa mẹ. Đấy có phải cách thỏa đáng hay chưa?
Viết nhật ký là cách để quay lại đối diện với chính mình, ôm lấy những buồn vui…
Tôi đang chạnh lòng. Cái chạnh lòng rất đàn bà khi chồng quan tâm tới người phụ nữ khác.
Họ như 2 mũi tên, mỗi mũi lao theo một hướng. Nếu không yêu thương nhau đủ nhiều, 2 mũi tên ấy có thể chẳng còn cơ hội trở về bên nhau.
Chúc các con thi tốt. Và nếu không tốt lắm, thì cũng chẳng sao. Tuổi 18 chưa phải là tuổi để gánh cả bầu trời.
Tại sao cùng là yêu, cùng là chăm sóc và hy sinh, nhưng ở đàn ông thì được tán thưởng, ở phụ nữ thường lại bị dè bỉu?
Những lời nói ấm áp như tín hiệu về sự chân tình, hào sảng, khắc sâu vào lòng Chi ấn tượng về người bạn tốt. Thế nhưng thực tế thì ngược lại.
Có những cuộc vui trở thành gánh nặng. Chén rượu, ly bia biến thành xiềng xích vô hình.
Cuộc nói chuyện của tôi và bố vợ không nhiều lời nhưng thời gian đủ nhiều để suy ngẫm.
Trong tháng này, anh trai đã 2 lần "triệu tập" chị em tôi về nhà vì ba mẹ không chịu ngủ chung.
2 tháng sau câu trả lời dứt khoát ấy, họ chia tay. Có người cho rằng cô sáng suốt, nhưng cũng có người nói cô so đo tiền bạc trong tình yêu.
Tận sâu thẳm lòng mình, cô mong người phụ nữ ấy luôn hạnh phúc, nhận được sự tử tế, chân thành.
Trong khi cả xóm đinh ninh bà Trần Thi Thu sẽ sống cô độc đến cuối đời, thì... đùng một cái bà mặc áo cưới cô dâu ở tuổi 59.
Quyên và chồng cần cơ hội để làm hòa với nhau, để hàn gắn những đổ vỡ; cũng cần thời gian để cho nhau niềm tin.
Năm nào cũng vậy, bế giảng xong cũng là lúc vợ chồng tôi cho bọn trẻ về nội. Năm nay, "khối nghỉ hè" sớm gây chuyện tày đình.
Nếu không chuẩn bị tốt cả tinh thần lẫn vật chất, e rằng việc nghỉ hưu sớm không đem lại lợi ích như người ta vẫn tưởng.
Khoái cảm được xem là một hình thức hà hơi tiếp sức kiểu “đông tay lớn vỗ” trong công cuộc kiếm tin vui.