PNO - Bấy lâu nay, tôi luôn cố tỏ ra là mình không cần chồng và luôn cảm thấy anh ấy như một cái gai ngăn cản tôi đến với hạnh phúc.
Chia sẻ bài viết: |
Thao Nguyen 20-04-2023 15:56:16
Tôi cũng đang trong cảm giác đó. Tôi đi làm xa cũng chỉ vì chưa tìm được công việc gần mà thu nhập ổn để lo cho gia đình vì tôi vẫn phải lo kinh tế, anh hầu như không đưa tiền cho tôi . Chồng tôi làm tự do gần nhà nhưng những khi tôi đi về muộn thì anh tỏ ý khó chịu, và nghi ngờ. Tôi vẫn phải về cơm nước, tắm gội, học hành của con. Anh thấy tôi về muộn thì luôn cố tình đi nhậu cùng bạn vào buổi chiều, chứ không cơm nước hộ con cái hộ tôi. Con riêng của anh lớn rồi nhưng anh vẫn coi việc cơm nước là việc của tôi , trong khi bố con anh đều về sớm không phải đi xa như tôi. Tôi thấy mình thực sự cô đơn. Cảm xúc không được yêu thương dần làm tôi chai sạn, bởi có chồng cũng như không. Tôi sợ cảm giác này. Nhưng vì còn phải lo cho con cái nên tôi luôn phải cố gắng mạnh mẽ để cố gắng kiếm tiền nuôi con.
Căn biệt thự càng cô quạnh hơn sau khi mẹ mất. Tôi thương bố mẹ cả đời gom góp xây căn nhà to rồi lại sống khổ cực..
Thấy con bé dậy rõ sớm, lui cui dọn dẹp trong khi con trai mình ngủ lăn lóc, tôi đã mắng ông con trai một trận.
Cuối hè, lúc chị chồng về đón cháu, thấy con cái khỏe mạnh, vui vẻ, chị cảm ơn tôi rối rít, nước mắt rưng rưng.
Khi yêu, đàn ông sẵn sàng tặng quà, tặng tiền, tặng đủ thứ… nhưng anh ta cũng có thể sẽ rất tiếc, sẽ trở mặt đòi quà.
Thay vì cùng con nhìn lại thiếu sót chưa làm được trong năm, họ lại tìm người để đổ lỗi. Thất bại đó thuộc về cha mẹ hơn là của con!
Rất nhiều người, thậm chí cả ba mẹ anh cũng khuyên anh “ly hôn cho đỡ khổ".
Mỗi gia đình đều hạnh phúc theo một cách riêng. Vui vẻ với những gì mình có hơn là đi so sánh với hạnh phúc của người khác.
Kể cả khi ngất xỉu, nhập viện, vợ tôi vẫn lo lắng, ám ảnh về cân nặng.
Cháu tôi kể mỗi lần gặp mẹ lại nghe bà than thở toàn chuyện tiêu cực. Cuộc sống đã quá mỏi mệt, tại sao gặp nhau không chia sẻ chuyện vui?
Đã vợ chồng là ăn đời ở kiếp, dù gì cũng phải tìm mọi cách để có thể “chung sống hòa bình” lâu dài.
“Ta có là ta, ta mới đẹp” là lời dạy của thiền sư Thích Nhất Hạnh, nói về việc nhận diện và sống với chính mình là cách chạm vào hạnh phúc.
Khi bị hỏi Daisy nghĩa là gì, anh né tránh một hồi rồi cũng tình thật: "Tên nhỏ bồ hồi thanh niên".
Chăm sóc tổ ấm là trách nhiệm đàn bà. Khi ta nhẹ hoá nó đi, làm bằng tất cả sự yêu thương, vun vén thì công việc ấy lại thành đơn giản.
Khoảng chục năm trước, tôi không nghĩ có ngày mình thích tập tạ. Vậy mà bây giờ tôi trải qua tuổi tứ tuần mỗi ngày trong phòng tạ...
Một đời người dài mấy mươi năm? Sống vui thì thời gian như chớp mắt. Một đời sống nặng nề, buồn nghĩ thì lê thê biết mấy.
Một phụ nữ biết tự chăm sóc mình, biết sống cho mình, ưu tiên và có kế hoạch rõ ràng trong việc đạt được sức khỏe rất hấp dẫn tôi.
“Hôn nhân mỗi người mỗi cảnh. Có những thứ mọi người thấy chẳng đáng để đánh đổi, nhưng chỉ cần tôi và chồng thấy xứng đáng là được”.
Cứ nghĩ thuê họ hàng làm giúp việc sẽ yên tâm hơn, Ngọc không lường trước được vô số điều không mong muốn nảy sinh.