PNO - Giá như các anh chị chịu đặt mình vào vị trí của tôi một chút, họ sẽ biết rằng để kiếm được một đồng tiền, tôi đã phải vất vả thức khuya, dậy sớm, luôn phải đúng giờ, luôn phải chịu đồng nghiệp ức hiếp, luôn phải đề phòng, luôn phải cố gắng...
Chia sẻ bài viết: |
Trương Mỹ Hương 24-10-2022 05:12:45
Bạn cứ thẳng thừng từ chối, thế là xong. Vì bạn dễ dãi, ôm đồm quá nên cả nhà xúm lại xem bạn như cây ATM, lúc cần là rút. Hãy tích lũy cho riêng mình để phòng thân, chỉ nên trợ giúp khi Bố Mẹ đau ốm thôi. Càng độc thân càng nên lo cho mình vì anh em ruột nhưng ai cũng lo cuộc đời riêng của họ thôi.
Nguyễn Hoàng Trâm 23-10-2022 11:17:05
Hiện nay tôi cũng bị tình trạng như bạn, tất tần tật chuyện lớn chuyện nhỏ tôi đều phải ôm đồm hết, các chị em khác đều có tiền nhưng họ không chịu bỏ ra đồng nào khi có việc cần chi tiêu cho cái chung ví dụ như sửa nhà của cha mẹ, thuê người chăm sóc cha để có thể đi làm 1 mình tôi phải cán đáng hết, chưa kể, một cô em gái không chịu đi làm gì hết một tháng tui phải chuyển cho 10tr để lo cho con nó, nếu không nó sẽ bán nhà. Thà một tháng tôi mất cho nó 10tr chứ nó mà bán nhà rồi ăn hết tiền, xong kéo về nhà của ba mẹ tôi mà sống thì lại là đại họa cho tôi thêm vì lúc đó sự tốn kém không còn giới hạn nữa. Trong khi tôi còn 6 anh chị em khác, nhưng họ có gia đình rồi nên mặc kệ.
Nguyen huu duc 21-10-2022 20:38:50
Bạn ơi, tui còn độc thân nè
trương thị minh hường 21-10-2022 13:42:19
Qua câu chuyện của em ,tôi rất thông cảm và hiểu được,vì chính tôi cũng có hoàn cảnh tương tự. Thật ra cũng một phần do bản thân mình,sống tình cảm quá,cả nể quá.Mang tiếng là anh chị em ruột thịt đó nhưng họ sống ích kỷ,có thái độ ỷ lại. Thôi thì còn cha mẹ thì mình lo được gì thì lo cho cha mẹ thôi,cha mẹ mất rồi,lúc đó mà bạn không có khoản tiền phòng thân thì bạn sẽ hụt hẫng thật nhiều, anh chi còn chưa thương mình chứ đừng nói tới cháu!
Diễm nằm dài chẳng muốn làm gì cả, sau 15 năm gồng gánh, giữ vỏ bọc hôn nhân, bây giờ cô chính thức... sập nguồn.
Những năm đầu khi trời trở giông gió, con ốm đau, chị lại tủi thân vì nhớ chồng nhưng lâu dần cảm giác nhớ nhung mất dần theo năm tháng xa nhau.
Bạn cứ thử đem câu chuyện hôn nhân của mình lên các hội nhóm mạng xã hội, sẽ thấy hàng loạt tư vấn viên xúi bạn chia tay bạn đời.
Tôi thực sự không thể rút cạn mình mãi để thắp sáng một vùng u tối quá thênh thang.
Người ta nói nỗi đau nào khi lớn cũng bé lại, nhưng với chị Hà Thu, nỗi đau bị xâm hại thuở bé thơ chưa từng nguôi ngoai trong lòng chị.
Hạnh phúc gia đình không nằm ở chỗ ai đúng ai sai, mà ở cách mỗi người biết chấp nhận sự khác biệt.
Tôi mắc kẹt giữa mẹ tôi và chàng rể của bà, gánh chịu tất cả những ấm ức, bực bội từ 2 phía.
Thay vì lo lắng, tôi lại thấy nhẹ người khi các chị vợ lục đục chuyện chồng con.
Từ ngày dọn đến nhà chú Tiến sống, cô Thúy thể hiện thái độ trơ tráo, liên tục lấn lướt để tranh giành tài sản.
Các mẹ đơn thân hãy bớt lo nghĩ, bớt tính toán, bớt đắn đo, mạnh dạn cho bản thân thêm một cơ hội để tìm thấy hạnh phúc.
Nghĩ rằng gặp phải bà mẹ chồng lạnh lùng, thế nhưng, càng làm dâu, tôi càng biết ơn bà.
Ai cũng có lúc cần một không gian riêng tư, một giấc ngủ riêng trọn vẹn, dù tình yêu dành cho bạn đời vẫn tròn đầy...
Có ông còn tâm niệm, hung hăng với vợ là dấu chứng tố cáo sự trác táng hay tự tố mình sống bản năng.
Người già ở cái đoạn "trẻ con lần nữa", phải chăng, họ rất sợ bị lãng quên, nên cố gây chú ý bằng những sự lẫy hờn?
Các trường hợp vỡ nợ tôi biết, hiếm khi do họ gặp rủi ro trong kinh doanh, mà thường do chi tiêu không hợp lý.
Nhiều người khuyên tôi cứ sang lại sổ đỏ, để mẹ đứng tên còn tôi cất giữ. Chỉ cần không cho em trai đụng vào...
Thì ra “tuyến phòng thủ” khoác dưới mỹ từ “tri âm, tri kỷ” mà Hùng cố vịn vào bấy lâu nay thật ra quá mong manh.
Hôn nhân hạnh phúc không đến từ việc biến bạn đời thành bản sao của chính mình.