PNO - Hai mẹ con đang tập luyện vui vẻ thì mẹ chồng đi ngang, nguýt một cái và nói: "Đua đòi! Thời trước không có yoga thì người ta bệnh tật hết à?".
Chia sẻ bài viết: |
Thanh Sương 30-12-2021 21:19:52
Đối thoại hiệu quả với mẹ chồng là cả một vấn đề đấy chị Hạnh Dung ạ. Nhiều bà mẹ chồng không thể đối thoại luôn ấy!
Tú Hảo 30-12-2021 20:05:32
Trẻ con bây giờ có ăn cơm độn khoai lang đâu mà bắt nó sống như bố nó ngày xưa?
Lan Lê 30-12-2021 14:09:51
Thôi cứ kệ đi em ơi!
Ngọc Hải
Thật, không kệ cũng chẳng biết phải làm sao nữa!
Hạnh Hương 30-12-2021 14:06:55
Đồng cảnh ngộ, nhiều khi chán không muốn về thăm mẹ chồng, nếu sống chung như bạn không biết phải sống sao!
Ngọc Tuấn 30-12-2021 11:42:21
Con tôi bốn tuổi đã hư hỏng, biết dùng tiếng khóc và ăn vạ để ức hiếp bố mẹ cũng chỉ vì được sống trong nuông chiều của ông bà. Một trong những điều hối hận nhất của tôi là đã để con lớn trong sự nuôi dạy của ông bà. Vậy nên con ai đẻ thì nấy nuôi dạy thôi!
Ngọc Hải
Ngoài chuyện nuôi dạy, thì con trẻ sống cùng ông bà cũng sẽ đỡ đần cho bạn được nhiều thứ khác, sao bạn không nhìn vào mặt tích cực đó để không phải có thành kiến với việc ở chung như vậy.
Thu Trinh 30-12-2021 11:29:43
Các cụ lớn tuổi rồi sao không nghỉ ngơi cho khỏe đi nhỉ? Tôi thấy cụ nào cũng thích xía vào chuyện con cái của bọn trẻ thế, rồi có được gì không hay chỉ toàn mâu thuẫn?
Minh Tâm 30-12-2021 11:22:27
Tôi cãi nhau suýt bỏ nhà đi vì mâu thuẫn cách chăm con với... mẹ ruột nhé! Với mẹ chồng thì mâu thuẫn ấy sẽ còn gấp bội!
Huỳnh Hoa 30-12-2021 11:20:16
Giời ạ, không cãi nhau về việc chăm con thì còn gì là mẹ chồng với cả nàng dâu!
Cùng là một cách nói, nhưng để góp ý, giúp nhau trở nên tốt đẹp hơn, hiểu nhau hơn thì khác. Mà nói để xúc phạm nhau, hạ thấp nhau, khác lắm!
Có thể, chính cái mất lần này là động lực để chị của em cố gắng làm việc, tích lũy, là bài học vô giá để tránh những sai lầm về sau.
Cháu cần suy nghĩ: cháu và người bạn trai có đủ được những điều kiện để cho đứa trẻ một cuộc đời tốt đẹp hay không?
Cả hai đều đã trưởng thành và tự chịu trách nhiệm được về hành động của mình, không cần thiết phải có sự can thiệp của người lớn.
Mình làm hết trách nhiệm, làm vì bản chất của mình là vậy, không phải vì người khác hời hợt, phụ lòng mà mình thay đổi bản chất ấy.
Vợ chồng có thể không còn là vợ chồng. Nhưng cha mẹ con cái thì luôn luôn sẽ là cha mẹ con cái.
Hãy bình tĩnh, vui vẻ tận hưởng những tháng ngày của mình, và để người yêu có thời gian tự do cảm nhận tình cảm của anh ấy với gia đình cũ.
Em có một niềm vui rất lớn: đứa bé sắp ra đời. Hãy nghĩ tới con, để con trở thành niềm vui chung của vợ chồng em.
Em hãy tự kiểm điểm lại xem, bắt đầu từ lúc nào, em và người yêu trở nên cách biệt, xa lạ, và khác nhau đến vậy.
Riêng một chi tiết anh ấy muốn đưa bà lên để phụng dưỡng, chăm sóc, đã thể hiện đó là một người đàn ông sống trách nhiệm và tình cảm.
Thay đổi một thói quen là việc khó. Em cần bắt đầu bằng sự cởi mở, thông cảm và thống nhất của vợ chồng.
Hạnh phúc nào bằng khi nhìn thấy lấp lánh trong mắt người yêu sự tán thưởng, lời khen ngầm nhẹ nhàng "Em đẹp quá".
Nếu thực sự anh ấy mang tính trăng hoa, viễn cảnh chồng vẫn lét lút quen ai đó bên ngoài như em dự đoán hoàn toàn có thể tái diễn.
Việc chồng em yêu cầu em đóng góp tối thiểu cho đời sống chung là chuyện theo chị cũng không có gì gọi là tính toán hay keo kiệt như em nghĩ.
Chị nên bình tĩnh nói chuyện với con dâu về cách giáo dục con: đánh con liệu có tác dụng tốt cho việc dạy con hay không?
Ai đến nơi làm việc cũng mong có bạn bè, có người ủng hộ, chia sẻ. Em cứ tin vậy đi, để mạnh dạn tìm bạn và kết bạn.
Những khó khăn, khác biệt... là ngọn gió thổi tắt những tình yêu yếu ớt, nhỏ bé, nhưng sẽ làm bùng cháy mạnh mẽ hơn những tình yêu lớn.
Tất cả mọi việc bây giờ là sự lựa chọn của anh. Mọi sự can thiệp của chị lúc này đều chỉ có thể làm cho tình huống xấu đi mà thôi.