PNO - Sống mà để cho người khác vùi dập mình, chà đạp mình, định đoạt đời mình... là có tội với cha mẹ, với bản thân và con cái.
Chia sẻ bài viết: |
Thuy Huynh 04-01-2023 13:14:11
C như vậy là vẫn tốt hơn e. Chồng tính tình cũng như chồng chị nhưng lại trai gái, cờ bạc, thô tục vô cùng. Con lớn rồi nên lo bản thân mình chút c. Để còn sống cuộc đời còn lại thanh thoản hơn.
Nguyên Xuân 01-01-2023 10:03:11
Hạnh Dung khuyên đúng. Khi tuổi xế chiều mà được sống không ràng buộc, cô đơn và tự do cũng là một lựa chọn tốt. Khi nghỉ hưu, tôi lên một kế hoạch cho những đam mê của mình. Làm một khu vườn có rau sạch có nhiều hoa trái. Suốt ngày tôi cứ làm từ sáng sớm tới chiều tối, cả trước giờ ngủ cũng chăm sóc cây, ngắm hoa ngắm cây lớn lên mỗi ngày. Cuộc sống thật yên bình thanh thản. Đôi khi tự do cùng bạn bè đi dã ngoại, cà phê, karaoke mà không bị ràng buộc bởi một người đàn ông. Thỉnh thoảng cùng con cháu đi siêu thị mua sắm cuối tuần. Đỡ phiền hà con cháu. Sống vui và khỏe là hạnh phúc.
Liên Phượng 31-12-2022 10:45:19
Tôi rất đồng cảm và cảm phục sức chịu đựng của bạn, giờ con bạn cũng đã lớn hiểu và thông cảm cho bạn, bạn đã sống vì gia đình hơn 20 năm qua, giờ bạn hãy sống cho bản thân mình, chúc bạn vui khi lựa chọn lối đi đúng.
C oanh 29-12-2022 18:49:21
Bạn ạ. Tôi gọi là bạn vì chúng mình cùng tuổi. Tôi cũng có quá trình hôn nhân ko mấy suôn sẻ. Chồng tôi gia trưởng, cộc tính và quan trọng là tôi phụ thuộc kinh tế chồng mình. Tôi ko cam phận.,âm thầm vun vén cho mình. Tôi vun vén đủ cách đây hơn chục năm. Giờ tôi ko ly hôn nhưng chỉ sống cho mình. Thật lạ, chồng thay đổi hẳn. Biết trân trọng tôi hơn, biết cư xử hơn. Và giờ ở tuổi bạn, tôi rất viên mãn
Vẫn là công thức cũ nhưng bao giờ cũng hiệu quả nếu ta đủ kiên nhẫn và tình cảm: hãy ngồi lại phân chia trách nhiệm với nhau.
Hãy nói cho cô ấy hiểu suy nghĩ của em, lộ trình và giải pháp cho cuộc sống hôn nhân căn cơ, vững vàng mà em mong muốn.
Chị đang trong một cuộc hôn nhân không còn hạnh phúc nhưng có giải pháp nào khác ngoài việc tìm cảm xúc ở người thứ ba?
Chồng tôi tự quyết rằng con trai phải ở nhà cha mẹ để lo hương khói tổ tiên, còn con gái lớn sớm muộn cũng theo chồng.
Chồng em không sai khi mong muốn được thấy con chào đời, em cũng không sai khi muốn có sự riêng tư.
Thành thật với chính mình, thành thật với cô ấy trong một cuộc nói chuyện chân thành là điều em nên làm càng sớm càng tốt.
Khi đã có khoản dự phòng đủ cho một khoảng thời gian sống riêng đầu tiên thì hãy tính chuyện ra riêng.
Liệu việc đổi tên con có thực sự giúp chị giải tỏa những cảm xúc tiêu cực, mang đến sự bình yên trong lòng chị hay không?
Nếu em cảm thấy không thể tha thứ, không thể sống chung với sự thật này, ly hôn là con đường để giải thoát.
Có khá nhiều người vợ cảm thấy bất an, lo lắng khi chồng vốn xuề xòa bỗng thay đổi, trở nên chăm chút ngoại hình, chải chuốt.
Nếu anh đủ kiên trì và yêu thương, mối quan hệ có thế trở lại, thậm chí sâu sắc hơn vì hai người đã đi qua thử thách lớn.
Nếu chưa tìm được việc, chồng em có thể giúp em chăm sóc, đưa đón con, phụ việc nhà để em nhận thêm việc làm ngoài giờ…
Em cần làm rõ tình huống và thiết lập giới hạn của những cuộc gọi bất ngờ để không phải mãi chịu cảm giác bất an.
Chỉ khi tự băng bó vết thương cho mình, em mới gượng nhẹ với bản thân để không đau đớn kéo dài, mòn mỏi thêm nữa.
Người ta nói con gái thường có khuynh hướng chọn người yêu, chọn chồng giống cha mình nếu con ngưỡng mộ và yêu thương cha.
Phụ nữ đẹp, giỏi giang trên đời này rất nhiều, chỉ có cách nâng cao “sức đề kháng” của gia đình mình mới không sợ sự xâm nhập của “cá thể lạ”.
Buông bỏ một hy vọng mong manh, một tương lai bất trắc chính là tạo cho mình cơ hội hạnh phúc.
Người vợ đang giằng xé giữa việc chăm sóc chồng bệnh tật và nỗi đau bị hành hạ tinh thần. Làm sao để vừa không tàn nhẫn, vừa bảo vệ chính mình?