PNO - Trước đây, tôi luôn ưu ái giúp nhà ngoại, không quan tâm đến nhà chồng. Nhưng khi chúng tôi gặp khó khăn, những người sẵn sàng giúp lại là anh em bên chồng.
Chia sẻ bài viết: |
Giang 16-04-2024 14:34:15
Tôi là người cho chị chồng mượn, chị vay ngân hàng, xây nhà, trong 10 năm, bên cạnh 100 triệu của vợ chồng tôi. sau ba năm rồi, chưa thấy nói trả nợ, chồng tôi đứng giữa, tôi cũng có thử nhắc chồng đòi, chị có nhà đất ở quê...mà anh rể thì không muốn bán-> cái gì cũng muốn, nên nợ em trai mà không trả, lo trả lãi ngân hàng, lý do "làm ăn khó khăn". "của đâu cho mượn, mắc công đi đòi"... và vì vậy, tôi mới khuyên: không tiền thì đừng bày vẽ... kẻo mích lòng em dâu, anh rể... mọi người ơi
H 14-04-2024 17:46:11
Dài tay quá chi rồi than, nghỉ không lương 1 tháng chăm chị sinh, rỗi thật.
Thu Hăng Thu Hiền 12-04-2024 16:00:10
Người ta chỉ tin và cho người khác vay mượn khi người đó giàu có; khấm khá thôi. Chứ bạn đã kém, nghèo hơn, chỉ được cái nghèo lại hay tỏ lòng tốt giúp đỡ ng khác, cứ tưởng vậy sẽ được lòng thương của ng khác khi cần? Đó là sai lầm nhé. Bạn cứ bạc ác.. nhưng bạn chỉ cần giàu có, bạn sẽ vay mượn của ng ta dễ hơn. Bạn thường túng thiếu nhưng luôn nhân từ tốt bụng hy sinh mình, nghỉ việc hay bán nhà, có bao nhiêu tiền giúp đỡ ng khác..v v, thì khi bạn sa cơ cũng chả kẻ nào nhìn vào lòng tốt của bạn để họ trả ơn đâu nhé. Ngẫm mà xem.
Trung 12-04-2024 12:26:48
Anh chị em nhà bạn tồi tệ thật!
Giang 11-04-2024 15:59:06
ủa, chưa có tiền thì xây nhà làm gì? nên rút kinh nghiệm, anh chị em "kiến giả nhất phận"... cũng may là họ từ chối thẳng...đừng đèo bòng, gánh nợ người thân mệt mỏi lắm bạn à
Trả lời 12 thích 32 không thích
Lê Hà
Phải đợi đủ tiền mới làm nhà được hả bạn? Đọc kĩ nội dung bài viết rồi cả lên tiếng bạn nhé.
Cường
Bạn không nói nhẹ nhàng hơn được hả?
Đang yên đang lành cũng muốn “rách”, muốn chữa lành để thiên hạ hiểu rằng mình cũng có một tâm hồn tinh tế, biết tổn thương, cũng đáng thương khổ sở...
Thúy chốt sẽ đi xuất khẩu lao động sang Nhật. Nhà cạn tiền rồi, vợ chồng dù chung chăn gối cũng đâu thể hạnh phúc.
Nỗi ấm ức xen lẫn căm giận khiến tôi không thốt được lời nào. Nhưng tôi muốn ba biết rằng tôi sẽ không nhân nhượng.
Trong các cuộc vui của công ty, của phường, thậm chí là tổ dân phố, chồng Mai góp mặt không thiếu dịp nào.
Rất tiếc, chiến tranh đã khiến chú không thể trở về cùng cô. Chú đã lỗi hẹn không về làm đám cưới mùa xuân.
25 gồng gánh giang sơn bên chồng, vợ tôi chưa hề có một ngày thảnh thơi.
Tôi và con phải dọn ra khỏi nhà, cũng như cắt đứt hoàn toàn quan hệ với gia đình chồng.
Tôi thấy trên mạng xã hội có rất nhiều người chẳng "rách" gì nhưng cũng "đu trend" học chữa lành.
Số tiền ấy tôi coi là học phí phải trả cho bài học về lòng tin. Nhưng tôi cũng băn khoăn, như vậy có thiệt thòi quá cho bản thân không?
Ở viện cha có người nói chuyện, luôn có con cái thăm nom lo lắng từng viên thuốc, bữa ăn, giấc ngủ nên có cảm giác được quan tâm.
Công sở là nơi luôn có những cơn sóng ngầm và nữ nhân viên nên biết cách bảo vệ mình khỏi nạn quấy rối tình dục.
Anh ra ngoài nhận được nhiều lời khen vì sự nhiệt tình, hào phóng; còn với gia đình, vợ con, anh sân si, tính toán, so đo hơn thiệt.
Tôi ngỡ ngàng đến không tin nổi người vẫn tỏ ra ấm áp, tình cảm với tôi, như mẹ chồng mà lại đề phòng tôi đến như vậy.
Đau gút đứng nhất nhì trong làng viêm khớp nên không khó hình dung chúng quấy quá các ông trên giường thế nào.
Mẹ “chẩn bệnh” rất đúng. Có nhà mới, tôi vui được thời gian đầu rồi rơi vào mệt mỏi.
Hình mẫu soái ca dành sự ngọt ngào độc quyền cho vợ khiến bao người mơ ước. Thế nhưng, phải rơi vào hoàn cảnh đó, mới thấy nhiều thứ trớ trêu.
Họ đã ly hôn nhiều năm, giờ xem nhau như bạn bè. Chị mắc bạo bệnh, anh bèn nghỉ việc để có thời gian chăm sóc chị.
Tôi rất ít khóc khi là một đứa trẻ, nhưng lại nhiều lần khóc trước chồng.