PNO - Trong lúc tôi chần chừ thì vợ tôi gửi một tối hậu thư, rằng cô ấy đã viết sẵn đơn ly hôn, tôi chỉ cần vào TP.HCM ký đơn là có thể thoải mái ở quê.
Chia sẻ bài viết: |
Mạnh Hùng 08-12-2021 00:57:53
Vợ chồng tôi thì đếm từng ngày để được gặp nhau đây, vừa xong giãn cách là tôi phi ngay lên Sài Gòn gặp vợ liền. Nên tôi rất không hiểu cho lắm về sự chần chừ của anh
Đào 08-12-2021 00:55:01
Những lý do để anh trì hoãn cuộc đoàn tụ, tôi thấy không chính đáng chút nào, vì mọi thứ đều có thể giải quyết ngay cả khi anh quay lại TP.HCM mà?
Lan Lê
Ôi tôi nghĩ nhiều khi anh ấy có lý do nào khác mà không tiện nói ra thôi bạn ạ
Tài Linh 07-12-2021 22:43:24
Tôi thật lấy làm lạ là không hiểu tại sao bạn vẫn chưa nghĩ đến chuyện đoàn tụ cùng vợ con sau khi giãn cách? Điều đó chính đáng mà?
Minh Trí 07-12-2021 21:01:42
Có thể những gì cô vợ đã trải qua suốt thời gian giãn cách, khi không có chồng bên cạnh, phải khó khăn và mệt mỏi lắm... Rất thông cảm cho cô ấy!
Chị hãy làm những gì mà lương tâm chị cảm thấy là đúng nhất, hay được yên ổn nhất
Ông thích uống rượu, mà phải có người hầu ông uống, thường đó là mẹ em, nếu không ông sẽ đập phá, mắng chửi cả nhà.
Em đừng quá quan trọng chuyện đeo nhẫn cưới hay không của chồng. Hôn nhân không phải là sự "bị" bó buộc, mà là tinh thần tự nguyện "được" bó buộc.
Khi nghe hết những nhu cầu, mong muốn của chồng, em sẽ biết liệu mình có chấp nhận, có nỗ lực để hòa hợp, hay tuyệt nhiên không thể chấp nhận được.
Có thể bây giờ đau, nhưng sau này sẽ là sự nhẹ nhàng cho cả hai bên, bởi nếu không bằng lòng mà cứ cố, cuộc sống chung sẽ là địa ngục.
Chính những người tự mình vươn lên là những người hiểu rõ hơn ai hết giá trị của mỗi đồng tiền kiếm được, giá trị của những sự hỗ trợ đúng lúc.
Tình cảm là chuyện khó nói. Đôi khi người ta không yêu vì người đó tốt hay hiền, mà lại vì cá tính ngang tàng, ngỗ ngược của người con trai.
Cùng là chị em ruột thịt sống trong nhà có khi còn gấu ó, nữa là hai đứa trẻ khác cha mẹ...
Khi em thử người yêu, có nghĩa là em không tin vào anh ấy, không tin vào tình yêu và không tin vào chính bản thân mình.
Có lẽ đây là một cơ hội tốt để người vợ đó được giải thoát khỏi người đàn ông không xứng đáng, và chị ấy đã nắm lấy cơ hội đó.
Sự cương quyết không chỉ tránh được tai họa cho các chị, mà còn góp phần giáo dục cậu em và thay đổi tư duy của mẹ các chị.
Đừng bao giờ để bản thân bị ám ảnh rằng mình phải chịu trách nhiệm về sự sống hay cái chết của một người yếu đuối, dựa dẫm.
Sau chuyện này, em cần rút kinh nghiệm. Môi trường công sở dù cởi mở, dễ nói chuyện cỡ nào đi nữa, mình cũng chỉ nên ưu tiên cho chuyện công việc.
Em nghĩ chồng mình cũng chỉ là nạn nhân nên đồng ý rút đơn ly hôn. Nhưng thực sự em vẫn thấy khó hàn gắn tình cảm gia đình đã sứt mẻ.
Nhất định là em phải để chồng tự nói lên được rằng anh ấy cảm thấy anh ấy sai ở chỗ nào, anh ấy xin lỗi về điều gì.
Mỗi lần gây ra chuyện, anh chỉ lặn êm, khi một hai tuần, có khi vài tháng. Hoàn toàn không thể liên lạc được với anh trong thời gian anh “ở ẩn”.
Hãy làm sao cho chồng con nhận thức được vai trò, trách nhiệm của người chồng trong đời sống gia đình.
Hãy tự hỏi bản thân, tại sao bạn lại quan tâm đến cảm giác của người phụ nữ khác hơn là cảm giác của vợ bạn?