PNO - Em thấy mình như con cá bị nuôi nhốt trong hồ kính, cuộc đời đóng khung trong mấy bức tường của gia đình và quầy thuốc của bệnh viện
| Chia sẻ bài viết: |
Kim 10-08-2020 17:14:40
Theo tôi, hầu hết phụ nữ chúng mình, ở vào tuổi của bạn hiện tại, cũng đều có những ước mơ được đột phá, thay đổi. Bạn hãy thay đổi như lời chị Hạnh Dung khuyên, hãy làm mới gia đình. Một năm nhà bạn có 6 sinh nhật. Cứ hai tháng một lần, bạn chủ động khơi gợi 5 người còn lại hướng tới sinh nhật của 1 người còn lại. Bố tặng con, mẹ tặng bà, anh tặng em, một món quà đơn giản, nấu một món ngon hoặc cả nhà ra ngoài ăn một món mà người nào đó thích. Vui và hạnh phúc lắm.
Xã hội hiện nay thật tiện lợi, mọi người có những ước mơ, bức xúc, thắc mắc, có nơi để gửi tâm sự, nhờ tư vấn. Và cũng bất lợi khi một số người xung quanh ta thường trưng bày những cảnh sống lung linh, sang chảnh.
Tâm sự xong, lòng nhẹ nhàng, hãy trân quí những gì mình đang có, bạn nhé. Chúc bạn mãi hạnh phúc.
Thanh 10-08-2020 15:39:40
Đúng như bạn nghĩ. Sau khi đọc kỹ lại bài của bạn, tôi thấy bạn " được voi đòi Hai Bà Trưng". Có rất nhiều chị em ao ước được sống trong cái khung như bạn đó. Đáng lẽ bạn phải cám ơn Trời đã ban cho bạn cuộc sống bình yên, giản dị như thế mới phải. Hãy đọc kỹ lời phân tích của Hạnh Dung và 2 bạn trên bạn nhé.
Chị hiểu tâm lý của mẹ chồng từ một người tháo vát, làm việc luôn chân luôn tay, giờ phải ngồi một chỗ cùng vết thương nhức nhối thật không dễ dàng.
Em dâu nói cô ấy phải gánh nặng một mình, chồng em thì hờ hững như người dưng…
Sau 10 năm làm dâu, Linh không còn đủ nhiệt tình để nấu ăn phục vụ đại gia đình chồng vào ngày cuối tuần nữa.
Bắt đầu bước sang dốc bên kia cuộc đời. Có lẽ chúng tôi nên bỏ dần câu cửa miệng “Chờ mai mốt…”.
Nếu có thể thì phụ nữ ơi, đừng đòi hỏi chúng tôi nhớ được từng mã màu son. Hãy để chúng tôi được vụng về một chút, được chân thật một chút.
Dù muốn dù không, mọi cặp đôi đều nhận ra tồn tại một ảnh hưởng, hay thẳng thừng là một quyền lực trên giường.
Suy cho cùng, tài sản của cha mẹ làm ra trước sau gì cũng để lại cho con
Lấy chồng con một và sống chung với mẹ chồng, Huyền dần dần tập làm quen, bớt để ý, bớt khó chịu, càu nhàu.
Có cô người yêu kém gần 20 tuổi, anh học cách không cố gắng biến người kia thành phiên bản hoàn hảo trong mắt mình mà kiên nhẫn tìm thấy nhịp chung...
Chị thấy việc tạm rời công việc giống như một khoảng lặng cần thiết. Nó giúp chị sắp xếp lại cuộc đời để hiểu đâu là điều thực sự quan trọng.
Bao giờ thì chồng mới hiểu được ước mơ rất đơn giản của cô: có một người đàn ông thực sự hấp dẫn trong gian bếp nhà mình?
Mẹ tôi sốc nặng. Bà chẳng hiểu vì sao đứa con có ăn có học, được ba mẹ đặt tất cả niềm hy vọng lại có ý nghĩ ấy.
Vợ chồng cô Sáu bôn ba làm lụng kiếm tiền, còn cậu con trai sức dài vai rộng chỉ chúi đầu vào màn hình máy tính, điện thoại để chơi game.
Không ai nhận ra cô đang xài hàng nhái. Những lời ngưỡng mộ, ca tụng có cánh trong phần bình luận khiến cô sung sướng.
Ai cũng cần một khoảng trời riêng, chỉ là đừng đóng cửa khiến người khác phải tò mò tự hỏi bạn đang giấu giếm điều gì trong đó.
Có lẽ mấy ai tin mẹ chồng nàng dâu có thể hòa thuận nhưng đối với tôi, đó là sự thật.
Người bạn thân vẫn chưa hồi đáp rõ ràng về số tiền mượn. Vân vừa thất vọng vừa áy náy với chồng.
Mối quan hệ với anh chị em bên nhà chồng không phải lúc nào cũng thân thiết. Giữ khoảng cách vừa đủ đôi khi lại là cách để gia đình yên ấm.