PNO - Con trai lý sự: "Tại sao người người đua nhau đi lễ chùa, lễ người này phải hậu hĩnh hơn, to hơn lễ của người kia?"
Chia sẻ bài viết: |
Huỳnh Hữu Thịnh 03-02-2020 23:13:03
Nghĩ Thiện và Hành Thiện, Phật tại tâm mới là nghĩ thiện, vừa nghĩ thiện vừa đi hành thiện, bái Phật cầu kinh, nghe giảng, làm thiện,... chính là nuôi dưỡng cái tâm Phật của mình. Nhà báo chưa nghiên cứu Phật học và chắc chắn không thuộc đạo Phật, nói thẳng ra là ngoại đạo nhưng viết như đúng rồi. PS: Nhà báo dẫn câu chuyện bằng giọng điệu của một đứa con nít (Tiến) để xem đó là bài học cho mọi người.
Vương vương 03-02-2020 11:53:31
Những người đi chùa trong những ngày này toàn là nhũng kẻ tham lam, nên chen lấn nhau mong tìm lợi ích cho riêng mỉnh. Mong , vái , khấn tùm lum. Nhung họ không co tâm. Nên khấn hoài có được phù hộ đâu. Phat trong tâm, trong cách sống với gia đình, với mọi người xung quanh và chính mình. Đi chùa mà chen nhau đi, giành giật mọi thứ thì phật cũng phát ngán luôn
Noi Que 02-02-2020 16:13:09
“Tại sao nơi nơi xây chùa, chùa mới xây luôn luôn to hơn hoành tráng hơn chùa cũ; tại sao người người đua nhau đi lễ chùa, lễ người này phải hậu hĩnh hơn, to hơn lễ của người kia, mà xã hội vẫn đầy rẫy tội phạm?”
Tín đồ Phật giáo chưa tới 5 triệu trên gần 100 triệu người dân Việt Nam, nhà báo hãy đặt câu hỏi này cho 95% triệu người kia mới hợp lý chứ!
Dũng 02-02-2020 10:42:07
Đang dịch sao không ở nhà nhỉ?
Anh khiết 02-02-2020 07:42:18
Phật ở trong tâm của ta
Nguyễn Hải Giang 01-02-2020 22:22:11
Đi chùa là nét văn hóa truyền thống đặc trưng của người Việt, bước vào chùa cho cảm giác tâm tịnh lòng an và trí nghĩ hướng thiện... nhiều lần thành quen giúp cho con người loại bỏ dần cái xấu và tâm tưởng cố gắng làm điều thiện lành nhiều hơn...
Hoài Phát 01-02-2020 21:41:25
Tôi không biết quý báo có tìm hiểu gì về đạo phật, về những cái mà phật tử tiếp cận giáo pháp hàng ngày hay không mà phán như vậy.
Đi chùa để cùng nhau tu học, thỉnh pháp chư tăng, phật đâu bắt mỗi lần đi chùa là phải "lùa" cả nhà đi đâu mà quý báo lại nhìn vào một gia đình mà quơ đũa cả nắm như vậy!
Văn Hải 01-02-2020 07:59:11
Trước đại dịch nhưng xem ra ý thức người Việt ta còn rất kém
Toàn Đỗ 01-02-2020 07:23:10
Một bài viết rất hay. Chỉ thương cho dân ta luôn không tỉnh ngộ trước các chiêu trò của người khác. Tôi vẫn tâm đắc với câu này của cha ông ta: "Thứ nhất là tu tại gia-Thứ nhì tu chợ, thứ ba tu chùa". Tu mà còn thế huống hồ là lễ! Vậy có cần đến chùa không khi mà chính ta không lễ tại gia và tại chợ trước? Và cũng cần hiểu lễ tại gia không chỉ đơn thuần là thắp hương cầu khấn điều lành điều thiện!
Amitabha 01-02-2020 05:49:32
Chỉ là ý kiến cá nhân. Hãy có cái nhìn bao quát và đi sâu hơn
Thuy 31-01-2020 19:42:54
Nhìn tấm hình trăm người chen chúc trên cây cầu nhỏ ở chùa Tam Chúc, tôi chỉ lo sợ cầu sập, mong rằng mọi người đi chùa thì đừng dồn hết vào một ngày, một chùa như vậy. Thật nguy hiểm!
Trần Anh Dũng 31-01-2020 17:14:00
Để dành tiền xây thêm trừơng học thì tốt hơn.
Thảo Văn 31-01-2020 17:06:53
Đi chùa lễ phật đầu năm mà 1 nét đẹp văn hóa của dân tộc Việt Nam. Đi chùa chính là thể hiện tấm lòng hướng thiện, mong ước cuộc sống gia đình bình an, con cái được thành đạt nên người. Đó chính là điều tốt đẹp trong năm mới, thế tại sao lại đi so sánh chuyện người đi chùa với người phạm tội trong xã hội? Người viết nên đi tìm hiểu thêm những tội phạm xã hội đó họ có đi chùa không? Hay chí ít là có phải tín đồ của Phật giáo không?
ngô đồng 31-01-2020 15:35:28
Rất hay xây chùa để có nơi tịnh hóa tâm hồn, đến đó học điều tốt, điều thiện không phải đến đó để cầu xin thần Phật! Diều đó là vô ích, mê tín!
hoangthang 31-01-2020 14:19:44
Hãy hỏi người đầu tư xây chùa!
"Em nghĩ sao nếu anh chụp cho em 1 bộ ảnh trong bộ nội y đỏ?". Cô đã ngớ người ra khi bạn trai đề nghị như thế.
Chính sự thấu hiểu sẽ dạy bạn cách yêu thương, trân trọng những phụ nữ quanh mình.
Đằng sau vỏ bọc “yêu thương” ấy là sự giám sát triền miên, là cảm giác không được sống tự do trong chính cuộc đời mình.
“Thằng Tuấn con chị đi làm ở đâu chưa?”. Câu hỏi chạm vào nỗi niềm chất chứa bấy lâu của bà Năm.
Những đêm trằn trọc, Thuận không hiểu vì đâu cuộc hôn nhân của mình ra nông nỗi này...
Khi mức định số 1 không thành, người ta có thể phải chấp nhận “nguyện vọng 2”, bớt khắt khe hơn.
Gây áp lực buộc mẹ ngủ chung để "canh chừng ba", dùng cả hạnh phúc của con trai để... dọa mẹ. Đấy có phải cách thỏa đáng hay chưa?
Viết nhật ký là cách để quay lại đối diện với chính mình, ôm lấy những buồn vui…
Tôi đang chạnh lòng. Cái chạnh lòng rất đàn bà khi chồng quan tâm tới người phụ nữ khác.
Họ như 2 mũi tên, mỗi mũi lao theo một hướng. Nếu không yêu thương nhau đủ nhiều, 2 mũi tên ấy có thể chẳng còn cơ hội trở về bên nhau.
Chúc các con thi tốt. Và nếu không tốt lắm, thì cũng chẳng sao. Tuổi 18 chưa phải là tuổi để gánh cả bầu trời.
Tại sao cùng là yêu, cùng là chăm sóc và hy sinh, nhưng ở đàn ông thì được tán thưởng, ở phụ nữ thường lại bị dè bỉu?
Những lời nói ấm áp như tín hiệu về sự chân tình, hào sảng, khắc sâu vào lòng Chi ấn tượng về người bạn tốt. Thế nhưng thực tế thì ngược lại.
Có những cuộc vui trở thành gánh nặng. Chén rượu, ly bia biến thành xiềng xích vô hình.
Cuộc nói chuyện của tôi và bố vợ không nhiều lời nhưng thời gian đủ nhiều để suy ngẫm.
Trong tháng này, anh trai đã 2 lần "triệu tập" chị em tôi về nhà vì ba mẹ không chịu ngủ chung.
2 tháng sau câu trả lời dứt khoát ấy, họ chia tay. Có người cho rằng cô sáng suốt, nhưng cũng có người nói cô so đo tiền bạc trong tình yêu.
Tận sâu thẳm lòng mình, cô mong người phụ nữ ấy luôn hạnh phúc, nhận được sự tử tế, chân thành.