PNO - Con trai lý sự: "Tại sao người người đua nhau đi lễ chùa, lễ người này phải hậu hĩnh hơn, to hơn lễ của người kia?"
Chia sẻ bài viết: |
Huỳnh Hữu Thịnh 03-02-2020 23:13:03
Nghĩ Thiện và Hành Thiện, Phật tại tâm mới là nghĩ thiện, vừa nghĩ thiện vừa đi hành thiện, bái Phật cầu kinh, nghe giảng, làm thiện,... chính là nuôi dưỡng cái tâm Phật của mình. Nhà báo chưa nghiên cứu Phật học và chắc chắn không thuộc đạo Phật, nói thẳng ra là ngoại đạo nhưng viết như đúng rồi. PS: Nhà báo dẫn câu chuyện bằng giọng điệu của một đứa con nít (Tiến) để xem đó là bài học cho mọi người.
Vương vương 03-02-2020 11:53:31
Những người đi chùa trong những ngày này toàn là nhũng kẻ tham lam, nên chen lấn nhau mong tìm lợi ích cho riêng mỉnh. Mong , vái , khấn tùm lum. Nhung họ không co tâm. Nên khấn hoài có được phù hộ đâu. Phat trong tâm, trong cách sống với gia đình, với mọi người xung quanh và chính mình. Đi chùa mà chen nhau đi, giành giật mọi thứ thì phật cũng phát ngán luôn
Noi Que 02-02-2020 16:13:09
“Tại sao nơi nơi xây chùa, chùa mới xây luôn luôn to hơn hoành tráng hơn chùa cũ; tại sao người người đua nhau đi lễ chùa, lễ người này phải hậu hĩnh hơn, to hơn lễ của người kia, mà xã hội vẫn đầy rẫy tội phạm?”
Tín đồ Phật giáo chưa tới 5 triệu trên gần 100 triệu người dân Việt Nam, nhà báo hãy đặt câu hỏi này cho 95% triệu người kia mới hợp lý chứ!
Dũng 02-02-2020 10:42:07
Đang dịch sao không ở nhà nhỉ?
Anh khiết 02-02-2020 07:42:18
Phật ở trong tâm của ta
Nguyễn Hải Giang 01-02-2020 22:22:11
Đi chùa là nét văn hóa truyền thống đặc trưng của người Việt, bước vào chùa cho cảm giác tâm tịnh lòng an và trí nghĩ hướng thiện... nhiều lần thành quen giúp cho con người loại bỏ dần cái xấu và tâm tưởng cố gắng làm điều thiện lành nhiều hơn...
Hoài Phát 01-02-2020 21:41:25
Tôi không biết quý báo có tìm hiểu gì về đạo phật, về những cái mà phật tử tiếp cận giáo pháp hàng ngày hay không mà phán như vậy.
Đi chùa để cùng nhau tu học, thỉnh pháp chư tăng, phật đâu bắt mỗi lần đi chùa là phải "lùa" cả nhà đi đâu mà quý báo lại nhìn vào một gia đình mà quơ đũa cả nắm như vậy!
Văn Hải 01-02-2020 07:59:11
Trước đại dịch nhưng xem ra ý thức người Việt ta còn rất kém
Toàn Đỗ 01-02-2020 07:23:10
Một bài viết rất hay. Chỉ thương cho dân ta luôn không tỉnh ngộ trước các chiêu trò của người khác. Tôi vẫn tâm đắc với câu này của cha ông ta: "Thứ nhất là tu tại gia-Thứ nhì tu chợ, thứ ba tu chùa". Tu mà còn thế huống hồ là lễ! Vậy có cần đến chùa không khi mà chính ta không lễ tại gia và tại chợ trước? Và cũng cần hiểu lễ tại gia không chỉ đơn thuần là thắp hương cầu khấn điều lành điều thiện!
Amitabha 01-02-2020 05:49:32
Chỉ là ý kiến cá nhân. Hãy có cái nhìn bao quát và đi sâu hơn
Thuy 31-01-2020 19:42:54
Nhìn tấm hình trăm người chen chúc trên cây cầu nhỏ ở chùa Tam Chúc, tôi chỉ lo sợ cầu sập, mong rằng mọi người đi chùa thì đừng dồn hết vào một ngày, một chùa như vậy. Thật nguy hiểm!
Trần Anh Dũng 31-01-2020 17:14:00
Để dành tiền xây thêm trừơng học thì tốt hơn.
Thảo Văn 31-01-2020 17:06:53
Đi chùa lễ phật đầu năm mà 1 nét đẹp văn hóa của dân tộc Việt Nam. Đi chùa chính là thể hiện tấm lòng hướng thiện, mong ước cuộc sống gia đình bình an, con cái được thành đạt nên người. Đó chính là điều tốt đẹp trong năm mới, thế tại sao lại đi so sánh chuyện người đi chùa với người phạm tội trong xã hội? Người viết nên đi tìm hiểu thêm những tội phạm xã hội đó họ có đi chùa không? Hay chí ít là có phải tín đồ của Phật giáo không?
ngô đồng 31-01-2020 15:35:28
Rất hay xây chùa để có nơi tịnh hóa tâm hồn, đến đó học điều tốt, điều thiện không phải đến đó để cầu xin thần Phật! Diều đó là vô ích, mê tín!
hoangthang 31-01-2020 14:19:44
Hãy hỏi người đầu tư xây chùa!
Cả em dâu tôi và bạn tôi đều vỡ mộng vì lấy phải người chồng lười làm việc nhà. Họ bị đẩy vào thế triền miên xoay xở một mình.
Con càng độc lập, tôi càng cảm thấy bị bỏ rơi, cô đơn, lạc lõng. Nhìn đoạn đường phía trước, tôi thoáng lo sợ…
Mọi sự xáo trộn ở cái chặng cuối của đời người, cho dẫu là niềm vui cũng trở nên quá tải.
Chiếc xe đạp của ông tôi có 1 cái thùng kính phía sau, bên trong là cả 1 thế giới bánh trái do chính tay bà tôi gói ghém…
Chị bắt đầu nhận được các cuộc gọi, tin nhắn rồi gặp mặt trực tiếp của người thân, họ hàng và bạn bè để mượn tiền.
Sau này, khi chị ốm, qua lời cháu gái kể, tôi mới biết, chị Hai đã phải dè sẻn chi tiêu để lo những bữa cơm họp mặt cả gia đình.
Mọi người lên án vợ tôi, cho rằng cô ấy mắc chứng OCD sạch sẽ. Nhưng cô ấy nói, ở bẩn mới đáng sợ chứ!
Chồng thất nghiệp, nhốt mình trong nhà, nếu có ra ngoài cũng chỉ đi nhậu. Tôi trở thành trụ cột duy nhất của gia đình.
Mái ấm không cần phải là đất cằn, tình yêu không cần hóa thành sỏi đá để rèn con bản lĩnh.
10 giờ đêm, em gái gọi điện cho tôi: “Nhà chị còn phòng nào trống không, cho mấy mẹ con em tá túc vài ngày. Khách bên chồng đột ngột tới chơi".
Đừng vì hạnh phúc của con mà nắm giữ gia đình khi “bên kia” buông tay. Phải có chính kiến, thế mới giải thoát cho mình và cả người thân của mình.
Nếu quay về ở chung với mẹ, gánh nặng của gia đình lớn lại lần nữa oằn lên vai chị.
“Cuộc sống ngắn ngủi, vui được lúc nào cứ vui”, chồng Hà nói với Hà vậy trước mỗi chuyến đi du lịch cùng bạn bè.
Nhiều nghiên cứu chỉ ra, ngáy đứng hàng thứ ba trong các nguyên cớ đổ vỡ gia đình, trong đó tình dục “giơ đầu chịu báng” chính yếu.
Tôi thấy mình được thương quá chừng khi lễ có thể ngủ nướng thật ngon, ăn những món nóng hổi, tâm tình than thở cùng mẹ.
Những ngày ở bệnh viện, chị vừa xấu hổ vừa giận lối hành xử của cha. Bây giờ chị mới hiểu tại sao em trai chọn cách để cha lại một mình.
Vừa trả xong nợ đất, vợ chồng chị có thể thở phào nhẹ nhõm, nào ngờ anh lại đăng ký mở thẻ tín dụng để... hào hứng làm con nợ.
Các ông chồng chẳng có biểu hiện “cơi nới” hay “tăng gia sản xuất” bên ngoài. Ấy vậy mà sao các ông đồng loạt có biểu hiện “ngán vợ”, thật khó hiểu.