PNO - Con trai lý sự: "Tại sao người người đua nhau đi lễ chùa, lễ người này phải hậu hĩnh hơn, to hơn lễ của người kia?"
Chia sẻ bài viết: |
Huỳnh Hữu Thịnh 03-02-2020 23:13:03
Nghĩ Thiện và Hành Thiện, Phật tại tâm mới là nghĩ thiện, vừa nghĩ thiện vừa đi hành thiện, bái Phật cầu kinh, nghe giảng, làm thiện,... chính là nuôi dưỡng cái tâm Phật của mình. Nhà báo chưa nghiên cứu Phật học và chắc chắn không thuộc đạo Phật, nói thẳng ra là ngoại đạo nhưng viết như đúng rồi. PS: Nhà báo dẫn câu chuyện bằng giọng điệu của một đứa con nít (Tiến) để xem đó là bài học cho mọi người.
Vương vương 03-02-2020 11:53:31
Những người đi chùa trong những ngày này toàn là nhũng kẻ tham lam, nên chen lấn nhau mong tìm lợi ích cho riêng mỉnh. Mong , vái , khấn tùm lum. Nhung họ không co tâm. Nên khấn hoài có được phù hộ đâu. Phat trong tâm, trong cách sống với gia đình, với mọi người xung quanh và chính mình. Đi chùa mà chen nhau đi, giành giật mọi thứ thì phật cũng phát ngán luôn
Noi Que 02-02-2020 16:13:09
“Tại sao nơi nơi xây chùa, chùa mới xây luôn luôn to hơn hoành tráng hơn chùa cũ; tại sao người người đua nhau đi lễ chùa, lễ người này phải hậu hĩnh hơn, to hơn lễ của người kia, mà xã hội vẫn đầy rẫy tội phạm?”
Tín đồ Phật giáo chưa tới 5 triệu trên gần 100 triệu người dân Việt Nam, nhà báo hãy đặt câu hỏi này cho 95% triệu người kia mới hợp lý chứ!
Dũng 02-02-2020 10:42:07
Đang dịch sao không ở nhà nhỉ?
Anh khiết 02-02-2020 07:42:18
Phật ở trong tâm của ta
Nguyễn Hải Giang 01-02-2020 22:22:11
Đi chùa là nét văn hóa truyền thống đặc trưng của người Việt, bước vào chùa cho cảm giác tâm tịnh lòng an và trí nghĩ hướng thiện... nhiều lần thành quen giúp cho con người loại bỏ dần cái xấu và tâm tưởng cố gắng làm điều thiện lành nhiều hơn...
Hoài Phát 01-02-2020 21:41:25
Tôi không biết quý báo có tìm hiểu gì về đạo phật, về những cái mà phật tử tiếp cận giáo pháp hàng ngày hay không mà phán như vậy.
Đi chùa để cùng nhau tu học, thỉnh pháp chư tăng, phật đâu bắt mỗi lần đi chùa là phải "lùa" cả nhà đi đâu mà quý báo lại nhìn vào một gia đình mà quơ đũa cả nắm như vậy!
Văn Hải 01-02-2020 07:59:11
Trước đại dịch nhưng xem ra ý thức người Việt ta còn rất kém
Toàn Đỗ 01-02-2020 07:23:10
Một bài viết rất hay. Chỉ thương cho dân ta luôn không tỉnh ngộ trước các chiêu trò của người khác. Tôi vẫn tâm đắc với câu này của cha ông ta: "Thứ nhất là tu tại gia-Thứ nhì tu chợ, thứ ba tu chùa". Tu mà còn thế huống hồ là lễ! Vậy có cần đến chùa không khi mà chính ta không lễ tại gia và tại chợ trước? Và cũng cần hiểu lễ tại gia không chỉ đơn thuần là thắp hương cầu khấn điều lành điều thiện!
Amitabha 01-02-2020 05:49:32
Chỉ là ý kiến cá nhân. Hãy có cái nhìn bao quát và đi sâu hơn
Thuy 31-01-2020 19:42:54
Nhìn tấm hình trăm người chen chúc trên cây cầu nhỏ ở chùa Tam Chúc, tôi chỉ lo sợ cầu sập, mong rằng mọi người đi chùa thì đừng dồn hết vào một ngày, một chùa như vậy. Thật nguy hiểm!
Trần Anh Dũng 31-01-2020 17:14:00
Để dành tiền xây thêm trừơng học thì tốt hơn.
Thảo Văn 31-01-2020 17:06:53
Đi chùa lễ phật đầu năm mà 1 nét đẹp văn hóa của dân tộc Việt Nam. Đi chùa chính là thể hiện tấm lòng hướng thiện, mong ước cuộc sống gia đình bình an, con cái được thành đạt nên người. Đó chính là điều tốt đẹp trong năm mới, thế tại sao lại đi so sánh chuyện người đi chùa với người phạm tội trong xã hội? Người viết nên đi tìm hiểu thêm những tội phạm xã hội đó họ có đi chùa không? Hay chí ít là có phải tín đồ của Phật giáo không?
ngô đồng 31-01-2020 15:35:28
Rất hay xây chùa để có nơi tịnh hóa tâm hồn, đến đó học điều tốt, điều thiện không phải đến đó để cầu xin thần Phật! Diều đó là vô ích, mê tín!
hoangthang 31-01-2020 14:19:44
Hãy hỏi người đầu tư xây chùa!
Chị thấy những cô dâu sinh ra trong gia đình giàu có, về nhà chồng khó hòa nhập, sống khác người, khiến chị... sợ lây.
Chị cứ ngỡ cuộc sống mình trôi qua êm đềm như tuổi thơ sống trong căn nhà có cha mẹ, anh chị em quây quần, cho đến khi lập gia đình.
Đùng một cái, Thanh thông báo dịp lễ này dẫn người yêu về ra mắt, cả nhà vừa rối vừa mừng.
Láng giềng cứ nửa phố nửa quê vậy mà vui. Tối lửa tắt đèn có nhau, chớ không phải đèn nhà ai nấy sáng.
Đi giữa thành phố rực cờ hoa. Tôi thầm tự hào và mong có ai đó hỏi về ba, tôi sẽ rất thích và trả lời: Ba tôi là bộ đội!
Tôi vào Đội Thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh, hăng hái tham gia các hoạt động. Phong trào Đoàn Đội đã rèn tôi thành thanh niên mạnh khoẻ, lạc quan.
Bây giờ điều kiện kinh tế khá hơn, nhưng mỗi lần đưa tiền cho vợ, thái độ của chồng khiến Linh chán nản.
“Thế hệ cợt nhả” là thế hệ gì mà nhắc đến ai nấy ngao ngán lắc đầu?
Hễ không được đáp ưng yêu sách là cậu quý tử chặn số, cắt đứt liên lạc với bố mẹ.
Tôi lao vào đầu tư, làm ăn, xoay xở... nhưng cái tôi mất lại là những tháng ngày yên ổn nhất, là những bữa cơm tối có đầy đủ tiếng cười.
Người ta xài đồ cũ vì hoàn cảnh, vì thói quen, hay vì một lý do nào khác?
Khi cảm thấy chân như bước đến đường cùng, hãy nghĩ, hãy tìm đến một người để nói ra...
Chuyện mở hay tắt đèn trên giường tưởng “nhỏ như con thỏ” nhưng với không ít cặp đôi lắm khi gây cơm không lành canh không ngọt.
Con ước một lần được cảm nhận sự công bằng, được bố mẹ nhìn nhận và yêu thương như những đứa con khác trong gia đình.
Người bi quan phàn nàn về cơn gió, người lạc quan chờ đợi nó đổi chiều, người thực tế điều chỉnh lại cánh buồm
Một người chưa từng biết thế nào là hạnh phúc, coi thường hạnh phúc...
Ngày tôi thông báo nghỉ việc, đồng nghiệp gặng hỏi lý do. Khi biết tôi về quê chăm sóc mẹ bị tai biến, ai nấy đều thương.
Chị Tâm nghĩ đến chuỗi ngày chăm cháu như một sự bắt buộc, tự dưng tâm tư nặng trĩu…