PNO - Diễm vừa nhận quyết định ngừng việc ở công ty mà cô gắn bó 7 năm trời. Thông báo ấy khiến cô thẫn thờ, thất vọng.
Chia sẻ bài viết: |
Nhung Pham 14-11-2023 17:20:55
Một câu chuyện có tính chất thời đại. Tình hình kinh tế ảm đạm, công ăn việc làm đều trì trệ. Chúng ta chỉ còn có thể lựa chọn sống tích cực: cắt giảm chi tiêu những khoản không cần thiết, dành thời gian nghỉ ngơi rèn luyện thể chất - đọc sách tăng kiến thức - gắn bó với gia đình. Rồi mọi chuyện sẽ ổn.
Thùy Dương Ly 14-11-2023 16:34:32
mình nghĩ, công ty cũng lâm vào cảnh khó khăn nên cắt giảm nhân sự hoặc vị trí đó nếu tuyển người mới vào làm thì lương sẽ thấp hơn. Cũng không trách họ được. Khi đã có tuổi thì một là bạn có những kỹ năng đặc biệt cty cần thì đi làm công ăn lương. Còn không thì tự làm kinh doanh, dựa trên thực lực, ko lo sợ ai đuổi cả
Trần Lưu Hoàn 14-11-2023 09:56:11
Đúng, cứ bình tĩnh thôi.
Nguyễn Thị Minh thư 13-11-2023 19:28:07
Cuộc sống không dễ dàng với phụ nữ hơn 40t mình cũng vậy lao ₫ao mất 2 năm rồi phải vươn lên từ nhân viên trí thức văn phòng bằng thạc sĩ phải chấp nhận công việc tay chân làm công nhân ₫uoc 2 năm thì dịch covid xảy ra lại mất việc, thất vọng ngực ngã nhiều nhưng thấy mình không vận động thì thời gian trôi đi sẽ mất đi nhiều cơ hội hơn thế là mở quán ăn buôn bán cuộc sống ₫ang vực lên thì mẹ chồng e chồng nhập viện mổ lại phải dẹp bỏ quán chăm sóc gia đình.... cuộc sống tiếp diễn ở tuổi 48t lặn lội mọi xó xỉnh ₫ể làm việc ngày 100k cũng phải chấp nhận và cố gắng..... cuộc sống gian nan nhưng nói chung phải luôn nổ lực thôi.... mấy ai hiểu cho những người lớn tuổi như chúng tôi
yến Lê thị hoàng 13-11-2023 19:27:45
Cố lên các chị em tủ ôi 40 nè. Chúng ta chỉ khóac lên số tủ ôi như thế thôi, nhưng vẻ bề nhoài và trị thức kinh nghiệm thì đỉnh của chóp nhé. Tự tin và buớc tiếp nhé.
Kể từ hôm đó, Gạo có sáng kiến “mở” spa tại nhà. Khách hàng duy nhất của Gạo là mẹ. Tối nào, spa cũng hoạt động trước giờ đi ngủ.
Chị thấy mình sai lầm khi ôm đồm hết mọi thứ, từ mua đất làm nhà đến chi trả các khoản nợ, nên chồng không biết gì cả.
Tôi đang mắc kẹt trong vòng xoáy của nợ nần và dối trá, không lối thoát...
Chị thấy những cô dâu sinh ra trong gia đình giàu có, về nhà chồng khó hòa nhập, sống khác người, khiến chị... sợ lây.
Chị cứ ngỡ cuộc sống mình trôi qua êm đềm như tuổi thơ sống trong căn nhà có cha mẹ, anh chị em quây quần, cho đến khi lập gia đình.
Đùng một cái, Thanh thông báo dịp lễ này dẫn người yêu về ra mắt, cả nhà vừa rối vừa mừng.
Láng giềng cứ nửa phố nửa quê vậy mà vui. Tối lửa tắt đèn có nhau, chớ không phải đèn nhà ai nấy sáng.
Đi giữa thành phố rực cờ hoa. Tôi thầm tự hào và mong có ai đó hỏi về ba, tôi sẽ rất thích và trả lời: Ba tôi là bộ đội!
Tôi vào Đội Thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh, hăng hái tham gia các hoạt động. Phong trào Đoàn Đội đã rèn tôi thành thanh niên mạnh khoẻ, lạc quan.
Bây giờ điều kiện kinh tế khá hơn, nhưng mỗi lần đưa tiền cho vợ, thái độ của chồng khiến Linh chán nản.
“Thế hệ cợt nhả” là thế hệ gì mà nhắc đến ai nấy ngao ngán lắc đầu?
Hễ không được đáp ưng yêu sách là cậu quý tử chặn số, cắt đứt liên lạc với bố mẹ.
Tôi lao vào đầu tư, làm ăn, xoay xở... nhưng cái tôi mất lại là những tháng ngày yên ổn nhất, là những bữa cơm tối có đầy đủ tiếng cười.
Người ta xài đồ cũ vì hoàn cảnh, vì thói quen, hay vì một lý do nào khác?
Khi cảm thấy chân như bước đến đường cùng, hãy nghĩ, hãy tìm đến một người để nói ra...
Chuyện mở hay tắt đèn trên giường tưởng “nhỏ như con thỏ” nhưng với không ít cặp đôi lắm khi gây cơm không lành canh không ngọt.
Con ước một lần được cảm nhận sự công bằng, được bố mẹ nhìn nhận và yêu thương như những đứa con khác trong gia đình.
Người bi quan phàn nàn về cơn gió, người lạc quan chờ đợi nó đổi chiều, người thực tế điều chỉnh lại cánh buồm