Tôi muốn hủy hôn, để nỗi nhục của gia đình tôi - nỗi nhục có một người cha mê đắm trong dục vọng với gái mại dâm và cũng để nỗi nhục của bản thân tôi không bị người đời đem ra đàm tiếu.
Vì thấy chồng mình ăn chả, tôi cũng liều mình “ăn nem”, nhưng tôi đâu có ngờ mọi thứ lại chẳng được vui vẻ, hạnh phúc như tôi nghĩ mà chỉ toàn nước mắt.
Một hôm tôi vừa đi học về đến cổng thì thấy mẹ đang gào thét, đập phá đồ đạc, cấu xé bố tôi, còn bố chỉ đứng im cúi đầu chịu trận. Mẹ liên tục chửi rủa bố bằng những từ ngữ kinh khủng.
Có những ngày, khi một mình trở về căn hộ chung cư cũ nằm im lìm trên tầng 11, tôi bất giác nhận ra mình đang phải cố kìm nén tiếng thở dài.
Bộ dạng nhếch nhác, áo quần và mặt mày hốc hác của chồng cũ làm tôi chợt nao lòng. Hóa ra bạn gái mới không chăm sóc anh được như ngày ở với tôi rồi.
Không ít người vẫn rỉ tai “cảnh báo” Ngọc rằng, cuộc sống hôn nhân khác hoàn toàn cái thuở yêu đương nồng nàn, sớm đón chiều đưa. Nhưng cho đến giờ, Ngọc bảo, cô chỉ thấy mình được nuông chiều hơn, thậm chí đến mức “sinh hư”.
Nếu có phải làm như vậy, chồng cứ kín kẽ ở nơi nào đó, sao lại mang thẳng về nhà?Tôi làm sao đối diện với chiếc giường của tôi mà người đàn bà khác đã nằm; người đàn ông của tôi nhưng đã là “của bá tánh”?
Sáu mươi năm cuộc đời của ông, chưa từng một lần ngoại tình vì bận làm việc và vì… nhát. Giờ đây ông quyết định mình phải bắt tay phiêu lưu một chuyến, khi còn sức mới được!
Ngày chồng trở về sau ba năm đi xa, Minh vẫn tưởng cả gia đình sẽ vỡ òa hạnh phúc trong vòng tay nhau. Nhưng điều cô nhận được, đau đớn thay, lại là sự thờ ơ lạnh nhạt khó hiểu.
Nhìn thấy con nằm trên chiếc giường trắng toát, tôi không kìm được nước mắt. Đó cũng là ngày đầu tiên tôi thấy anh bỏ hết những thú vui bên ngoài, chỉ để ngồi nhìn vào cánh cửa bệnh viện.
Một trong những điều tuyệt vời nhất mà cánh mày râu nên dành tặng vợ trong giai đoạn thai kỳ chính là việc cùng vợ chụp một bộ ảnh bầu thật đẹp và ý nghĩa.
Chồng tôi say nắng một cô gái trẻ vô cùng xinh đẹp. Anh nhiều lần nhắn cho cô ấy bằng giọng tha thiết, xin cô ấy hãy chấp nhận tình cảm của anh, cho anh được ở bên cô ấy mãi mãi.
Ba đứa con của anh chị hễ hỏi tới bà ngoại thì bị bố trừng mắt, hỏi tới bà nội bị mẹ mát mẻ, chúng hoang mang chẳng biết phải nói gì hay chỉ nên im lặng mà thôi.
Hồi đó, tôi đã giữ con lại, không vì là kỉ niệm hay vì nhân đạo mà là cho tôi cơ hội làm mẹ. Để bây giờ sau 4 năm, có người lại mò đến xin cho con trai họ cơ hội làm cha.
Anh đánh tiếng muốn quay về với mẹ con tôi sau 2 năm ra đi. Với những người phụ nữ khác, có lẽ họ sẽ mừng rơi nước mắt vì dù sao đàn bà có con nhỏ có chồng vẫn hơn. Vậy mà… bỗng dưng tôi thấy sợ.
Em nhìn tôi mỉm cười, nói tôi đừng bận tâm, "mọi chuyện đã như ý của anh rồi" thế nhưng sự thật không phải vậy!
Kể từ khi chúng tôi có nhà riêng, căn hộ 55m2 của hai vợ chồng thường xuyên ở trong tình trạng “quá tải” do bố mẹ chồng liên tục yêu cầu chúng tôi cho anh em, họ hàng ở nhờ mỗi khi họ lên thành phố.
Tình yêu không đủ lớn cộng với hoàn cảnh khó khăn trăm bề khi nuôi con nhỏ đã đẩy hôn nhân chúng tôi đi về phía vực thẳm.
Những lúc chỉ có hai đứa đi với nhau, anh cũng không bao giờ đòi hỏi tôi “chuyện ấy”. Có ôm, có hôn, có sự rạo rực mãnh liệt trong lòng nhưng chúng tôi chưa từng vào nhà nghỉ.
Dù tôi né tránh, Quang vẫn không ngại thổ lộ rằng anh thích tôi. Biết thân phận mình làm sao dám với tới trai tân, tôi ngừng không nhắn tin, không nghe điện thoại của Quang nữa. Thế là anh tìm đến tận phòng tôi.
Mẹ chồng tôi ngày đêm nhỏ to khuyên tôi nên nhận nuôi đứa bé, bà bảo nếu giọt máu của nhà bà phải lăn lóc đầu đường xó chợ thì bà chết không nhắm mắt.
Sống chung với một cái dằm như thế này tôi thấy ngột ngạt vô cùng, bỏ qua thì không thể, tôi cứ tưởng tượng đến cái cảnh họ cùng nhau trên giường!
Tuấn thổ lộ rằng, lúc đầu anh ta rất thích Mai nhưng sau nhiều lần tiếp xúc với tôi, anh ta cảm thấy bị tôi hấp dẫn. Tôi dịu dàng, người lớn và quyến rũ hơn Mai.
Chỉ vì một giây phút không kiểm soát, cô đã tự hủy hoại cuộc đời mình: đi tù và mất quyền nuôi con. Liệu cô có tìm được lối đi cho chính bản thân mình?
Anh bảo tôi từ nay đi đâu, làm gì đều phải nhắn cho anh để “báo cáo”, kể cả đi gặp khách hàng hay đi ăn trưa cùng đồng nghiệp. Anh còn bắt tôi cho số điện thoại của hai đồng nghiệp cùng phòng.