Nhập viện một mình, ai cũng tưởng tôi cô độc không người thân

02/03/2025 - 19:29

PNO - Dù có một gia đình đầy đủ, nhưng mỗi lần ốm đau tôi đều phải tự mình xoay xở.

Đọc bài viết Lời nhắn xúc động của một nữ bác sĩ tới chị em, tôi cám cảnh liên hệ tới chuyện mình.

Nhiều bạn bè đồng nghiệp sẽ ngạc nhiên nếu biết mỗi lần tôi ốm đau, dù chỉ là cơn cảm cúm thông thường hay những lần nằm viện, tôi đều phải tự xoay xở. Người trong bệnh viện nhìn vào thì nghĩ tôi cô độc, không gia đình, không người thân. Nhưng sự thật không phải vậy. Tôi có một gia đình đủ đầy, có chồng, có con, có bố mẹ và anh chị em ruột.

Suốt 15 năm qua, kể từ ngày lập gia đình, cuộc sống của tôi trôi đi đều đặn như một vòng tuần hoàn. Sáng sớm, tôi tất bật chuẩn bị bữa sáng, đưa con gái đến trường rồi vội vã đến công sở. Chiều về, tôi lại tất tả đón con, ghé chợ mua thức ăn, nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa. Khi cả nhà đã ăn xong, các con lên phòng học bài, tôi lại tiếp tục công việc bếp núc, dọn dẹp. Đến 9 giờ tối, tôi mới có thể thở phào nhẹ nhõm, thay bộ đồ công sở và nghỉ ngơi.

Suốt 15 năm tôi như một cái máy hoạt động không ngừng nghỉ, chăm sóc cho những người thân yêu (ảnh Freepik)
Suốt 15 năm tôi như một cái máy hoạt động không ngừng nghỉ, chăm sóc cho những người thân yêu (ảnh: Freepik)

Không chỉ vậy, mỗi khi có thành viên trong gia đình ốm đau, tôi nghiễm nhiên trở thành người chăm sóc chính. Chẳng ai phân công, nhưng mọi người đều mặc định rằng, công việc văn phòng của tôi "ít quan trọng" hơn công việc của chồng. Anh là "cây ATM" của cả nhà mà có mệnh hệ gì thì ai lo? Ngay cả bố mẹ và anh chị em tôi cũng vậy, khi họ nhập viện, tôi luôn là người túc trực bên giường bệnh, bởi "chị cả có trách nhiệm quán xuyến gia đình, chị cả phải biết lo toan hơn các em".

15 năm qua, tôi cứ thế miệt mài như một cỗ máy không ngừng nghỉ. Tôi hạnh phúc vì được chăm sóc những người thân yêu. Nhưng chỉ đến khi tôi đổ bệnh, tôi mới cảm thấy yếu lòng và tủi thân. Khi không đủ sức chăm sóc cho chính mình, tôi nhận ra xung quanh không có một bàn tay để nắm, một bờ vai để dựa.

Lần đầu tiên, tôi phát hiện có khối u. May mắn thay, kết quả sinh thiết là lành tính, nhưng bác sĩ vẫn yêu cầu tôi nhập viện để phẫu thuật. Tôi báo tin cho gia đình, chồng tôi thản nhiên đáp: "Lành tính thì không sao rồi. Em đi mổ cho xong đi".

Anh đưa tôi vào viện, đóng tiền phòng dịch vụ, rồi nói: "Ở nhà còn bà nội và 2 con, anh phải đi làm và mua cơm. Em tự lo được không?". Lý do của anh quá hợp lý, tôi vẫn tỉnh táo, lại có phòng riêng tiện nghi, sao có thể bắt anh ở lại?

Thế là tôi ở lại một mình, cả đêm trằn trọc không ngủ. Tôi lo lắng, bất an trước ca phẫu thuật, sợ rằng mình sẽ không tỉnh lại. Ca mổ thành công, khi tôi tỉnh dậy, chồng tôi ngồi cạnh. Anh reo lên: "Em tỉnh rồi à, thế thôi anh đi nhé. Anh còn bận công chuyện".

Anh đi mất, tôi ứa nước mắt, tự hỏi: "Anh bận công chuyện gì mà quan trọng hơn cả vợ nằm viện?".

Đêm đầu tiên sau ca mổ, tôi lại một mình trong bệnh viện. Bố mẹ và anh chị em tôi ở quê, gọi điện hỏi thăm và nói: "Tỉnh là tốt rồi, u lành nên không sao đâu". Khi xuất viện, tôi tự bắt taxi về nhà.

Khi nằm viện tôi cũng chỉ có một mình, dù tôi có chồng con, bố mẹ và anh chị em (ảnh Freepik)
Khi nằm viện tôi cũng chỉ một mình, dù tôi có chồng con, bố mẹ và anh chị em (ảnh: Freepik)

Những lần tôi cảm cúm, ho, sốt, nghẹt mũi, cả nhà dường như chẳng ai hay biết. Nếu có than ốm, chồng tôi cũng chỉ hỏi qua loa: "Uống thuốc chưa? Ốm nhẹ thì tự uống, nặng hơn thì đi bệnh viện". Tôi biết mình phải làm gì, nhưng điều tôi cần không phải là những lời nói vô cảm đó. Chúng ta là gia đình, là người thân của nhau, sao có thể thờ ơ đến vậy? Tôi chăm sóc mọi người bằng tất cả tình yêu thương, vậy khi tôi yếu lòng, tôi không đáng nhận được sự quan tâm, động viên sao?

Trong guồng quay hối hả của cuộc sống, chúng ta vô tình lãng quên đi những giá trị thiêng liêng của gia đình. Sự vô tâm, thờ ơ đã trở thành căn bệnh âm thầm gặm nhấm những mối quan hệ thân thương. Đừng để sự vô tâm, thờ ơ làm tổn thương những người ta yêu quý. Hãy sống sao cho sau này, khi nhìn lại, ta không phải hối hận vì đã không trân trọng những người thân yêu của mình khi còn có thể.

Thảo Ly

Ý KIẾN BẠN ĐỌC(2)
  • Thuy anh 11-03-2025 16:01:54

    Em may mắn hơn chị, trong cs hằng ngày em cũng lo cho những người trong gia đình, nhưng khi em nằm bv hay té gãy dò thì gia đình cũng lo lại cho em

  • Nguyễn Hoa 03-03-2025 14:01:40

    Tôi trên 70 tuổi, cách đây hai năm, bị tai nạn xe gãy xương vai nên phải mổ. Hôm sau mổ thì hôm nay tôi nhờ các điều dưỡng tìm giùm một người giúp tôi 24/24. Tôi dặn dò kỹ khi ở phòng mổ về phải có người ấy bên cạnh. Chồng tôi có mặt lúc đó cũng chỉ cho có thôi. Không cần phải ở lại. Anh ấy vẫn lên nhưng tôi dặn chỉ cần đến vài tiếng/ ngày là OK. Không biết sau này già sẽ thế nào. Có lẽ, thấy mình mạnh mẽ thì mọi người không thấy cần phải lo cho mình.

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Thuê nhà hay mua nhà?

    Thuê nhà hay mua nhà?

    28-08-2025 06:00

    Vợ chồng Ngân chọn thuê nhà vì thích lối sống hưởng thụ để trải nghiệm nhiều thứ hơn là cố gắng vay mượn để làm chủ một căn nhà.

  • Sau cơn say nắng của chồng

    Sau cơn say nắng của chồng

    27-08-2025 20:04

    Anh thú nhận rằng sau vài cuộc chuyện trò liên quan đến công việc, cô ấy đã trở thành người cho anh cảm giác được lắng nghe...

  • Để em không chán

    Để em không chán

    27-08-2025 11:24

    Bài viết này không thay thế thuốc chữa bệnh… chán chồng, nhưng có thể giúp cải thiện chất lượng chồng trong mắt vợ.

  • Bất an khi vợ cũ của chồng trở về

    Bất an khi vợ cũ của chồng trở về

    26-08-2025 17:50

    Tôi biết anh là người đàn ông có trách nhiệm và thương con, nhưng nếu để mọi chuyện kéo dài thì không biết điều gì sẽ xảy ra.

  • Sau cơn bão, nhà tôi đầy giông gió

    Sau cơn bão, nhà tôi đầy giông gió

    26-08-2025 06:01

    Chuyện nhà giờ ngổn ngang. Ba chọn nghiêng về phía nội, má đứng lặng phía sau.

  • Tỉnh giấc mộng dài

    Tỉnh giấc mộng dài

    25-08-2025 12:16

    May mà cô kịp tỉnh mộng. Mộng tỉnh rồi thì phải sống khác, sống cho mình, cho những người thực sự yêu thương mình.

  • Yêu mù quáng ở tuổi 50

    Yêu mù quáng ở tuổi 50

    25-08-2025 06:00

    Chị tìm được tình yêu ở tuổi 50. Liệu tình yêu muộn mằn có mang lại hạnh phúc hay sẽ khiến chị đánh mất chính mình?

  • Con dâu muốn tô son đi chợ nhưng ngại mẹ chồng

    Con dâu muốn tô son đi chợ nhưng ngại mẹ chồng

    24-08-2025 19:30

    Tôi ngại mua thỏi son mới, ngại bước vào tiệm làm đẹp, ngại cả việc ngồi trước gương nhìn thấy bản thân dần tàn tạ vì sợ mẹ chồng, nhà chồng.

  • Kẻ phá bĩnh phòng the

    Kẻ phá bĩnh phòng the

    24-08-2025 06:00

    Bạn hãy thử điều chỉnh tư thế, động tác gây áp lực thành bụng, đừng quên chọn thời điểm lên giường sao cho càng xa bữa ăn càng tốt.

  • Chồng hư, chán không buồn nhắc

    Chồng hư, chán không buồn nhắc

    23-08-2025 12:27

    Chồng cô cứ sai rồi xin lỗi. Mấy chuyện lặp đi lặp lại này đã làm cô càng ngày càng chán chường.

  • Vợ đột ngột ngừng chu cấp cho cha mẹ chồng

    Vợ đột ngột ngừng chu cấp cho cha mẹ chồng

    23-08-2025 06:00

    Khi biết tháng nào ngoài những giúp đỡ về công việc, mẹ tôi còn cho chị dâu 10 triệu đồng tiền mặt, vợ tôi rất bất ngờ và hụt hẫng.

  • Con bỏ nhà ra đi

    Con bỏ nhà ra đi

    22-08-2025 17:33

    Khi một đứa trẻ bỏ nhà ra đi, đó không chỉ là chuyện con đi đâu, mà là câu hỏi dành cho người ở lại: điều gì khiến con không muốn về?

  • Bớt bạn, bớt phiền

    Bớt bạn, bớt phiền

    22-08-2025 06:00

    Tâm trí của tôi liên tục bị phân tán khi nghe tin người này nghỉ việc, người kia cặp bồ và những câu chuyện giật gân của bạn bè .

  • Mình đã cố gắng đủ chưa?

    Mình đã cố gắng đủ chưa?

    21-08-2025 18:16

    Việc sống chung với người đàn ông xù xì gai góc, cả năm cả đời không nói được một lời nhẹ nhàng quả thật khó khăn.

  • Đàn ông chỉ yêu chứ không thích cưới?

    Đàn ông chỉ yêu chứ không thích cưới?

    21-08-2025 06:00

    Cuộc sống bây giờ vội quá, người ta cũng vội khi yêu đương, mới gặp đã đòi đi khách sạn, mới yêu đã tính chuyện chia tài sản.

  • Nỗi tổn thương của cô gái không đủ tiền mua túi xách hiệu

    Nỗi tổn thương của cô gái không đủ tiền mua túi xách hiệu

    20-08-2025 19:00

    Tôi không rõ chiếc túi "pha ke" đã mang lại cho cô gái điều gì, nhưng tôi tin rằng nó đã lấy đi sự hồn nhiên của tuổi 27.

  • Đừng đợi đến “chừng nào…”

    Đừng đợi đến “chừng nào…”

    20-08-2025 13:01

    Có thể chừng nào với chúng ta là ngắn ngủi, là còn có thể xảy ra, nhưng với những bậc sinh thành, chừng nào đôi khi sẽ là xa vời...

  • Ngột ngạt với ông chồng quá sạch sẽ

    Ngột ngạt với ông chồng quá sạch sẽ

    20-08-2025 06:00

    Chị đã từng cố gắng làm vừa lòng chồng, dọn dẹp cùng nhưng lâu dần chị quá mệt mỏi bởi anh chê chị làm không sạch...