Quá nhiều ồn ào quanh chuyện đứa trẻ bị phơi nắng là từ hành xử kiểu "đối đầu" của những người lớn trong các group giáo viên và phụ huynh.
Muốn được thế, trước hết cần phải… tắt điện thoại di động, thoát ra ngoài mọi ràng buộc, bước vào thế giới chỉ có mẹ và con/cha và con.
Nói gì cũng trơ trơ ra, vừa bề bộn, ở dơ, lại còn chậm chạp, cố chấp. Mở miệng ra là cãi mẹ xoi xói. Tôi đến phát điên với con.
Ngay từ khi bọn trẻ bắt đầu có kỳ nghỉ tết dài hạn là nhà tôi mở màn sự nghiệp trồng rau.
Có thể COVID-19 sẽ đẩy lùi sự nghiệp của phụ nữ, vì trong ý thức mọi người, phụ nữ có thể ở nhà chăm con, còn nhân viên nam vẫn phải... chạy.
Thương con thiếu thốn mà chẳng biết xoay xở thế nào. Nhiều đêm hai vợ chồng mất ngủ, thở dài.
Không ít trẻ khi ở nhà tránh dịch đã ngừng giao tiếp với xung quanh. Cuộc sống của chúng vì thế mà rơi vào tẻ nhạt và buồn chán.
Những người con, xin đừng phụ tấm lòng, sự hy sinh của mẹ; hãy tiếp tục thắp sáng tình yêu của mẹ và truyền ngọn lửa đó cho thế hệ kế tiếp.
Ngôn ngữ tình mẫu tử vượt qua mọi giới hạn, chạm đến trái tim của bất cứ ai theo dõi chùm ảnh "Mẹ ở đây bên con".
Gần đây, hình ảnh cô bé 7 tuổi “bí mật” ngồi học trực tuyến dưới sạp hàng bán thức ăn của mẹ đã khiến nhiều người cảm động.
Một người cha ở Seoul đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ nuôi dạy 10 cậu con trai của mình.
Nhà thiết kế áo dài Lan Hương, người mới được lên chức bà nội với sự ra đời của bé Sóc, đã làm sao để trực tiếp ru cháu xuyên lục địa?
Tôi luôn chắc mình không mê con trai mà bỏ bê con gái. Có thể vì suy nghĩ “chắc cú” đó, nên tôi chủ quan trong cư xử với con.
Niềm vui được sống, được tự do hòa mình vào sự sôi động của đường phố, của trường học, của tiệm cà phê, của những gặp gỡ… là có thật.
Ngày lễ, bờ kè biển Vũng Tàu rất đông vào sáng sớm, nhưng chừng 10 giờ chỉ còn rất ít người ngồi dưới rặng dừa bãi trước.
Tôi ít thời gian bên con, chơi cùng con. Những ngày nghỉ dịch, gom việc để làm online, tôi đã được bên con và trở lại với tuổi thơ của mình.
Hốt hoảng, tôi quáng quàng lột nón, ôm chạy vô buồng để “phi tang”. Ngang qua cửa buồng, tôi luýnh quýnh vấp chân té oạch.
Nhiều bà mẹ qua đợt dịch này sẽ thấy con cái không hề bé bỏng và “vô tích sự”.
Sau những lần mắng chửi khiến con khóc lóc chui vào phòng “tuyệt thực”, chị thấy mình có phần quá đáng.
Phá 7 máy tính cũ, sửa thành 4 chiếc hoàn chỉnh, các con anh Quốc Việt (TP. Hải Phòng) làm việc từ sáng tới tối mịt không thấy mệt.
Chẳng biết có phải do ở nhà nhiều, nên những ngày này tôi bỗng dưng hay nhớ về “hồi đó”.
Thế giới không êm ả và những đứa trẻ cần học cách “chung sống”, sẵn sàng tinh thần tạo dựng tương lai cho chính mình.
Ngày 12/4, một nữ y tá người Anh đang mang thai đã qua đời vì nhiễm COVID-19. Trước khi mất, cô đã trải qua ca sinh mổ khẩn cấp.
Ba đi chống dịch, mẹ phải làm việc online, cô bé Bùi Tâm An (Nhà Bè, TP.HCM) xa bạn bè trường lớp lâu ngày nên cũng thèm đi học.
Thay vì giấu chuyện con mình bị tăng động,Tuyết Băng lại công khai chia sẻ nhật kí chữa bệnh cho con.