Ba đã trực tiếp dạy tôi cách làm nước mắm và gián tiếp dạy tôi cách sống ở đời. Bất kỳ thành công nào cũng phải trải qua giông bão.
Đôi mắt kém không thể ngăn mẹ trở thành người phụ nữ tháo vát. Việc trong nhà từ lớn đến nhỏ mẹ đều chu toàn.
Bà nội tôi từng bảo: đời người, đời cúi ngẫm cũng như nhau. Cúi tàn, lửa cũng tàn. Người sống là bởi còn mang hơi ấm.
Tôi 37 tuổi, hiện tôi chưa kết hôn và cũng không muốn kết hôn hay sinh con. Người độc thân như tôi có thể nhận con nuôi hay không?
Học làm cha là phải biết biến mình thành một người bạn để trò chuyện với con, để hiểu con hơn.
Bắt cóc trẻ em để sử dụng vào mục đích khiêu dâm là thủ đoạn phạm tội mới, manh động, táo tợn, coi thường pháp luật.
Nhà nghèo nhất nhì trong thôn, nhưng má chưa bao giờ để chị em tôi thiếu đói.
Điện thoại của ông không có tín hiệu. Cả đêm bà không ngủ được, lấy cớ ông ở quê mệt, bà bảo con sắp xếp để bà về quê sớm.
Nhờ một bài thơ người ấy viết cho tôi lúc quen nhau được 5 tháng mà tôi quyết định sẽ yêu anh.
“Chơi xong rồi, mình dọn dẹp nào. Mẹ giúp con nha!”, tôi nói câu đó khi con vừa tròn 3 tháng tuổi.
Ban đầu, cháu cảm phục, xúc động trước người con gái giàu lòng trắc ẩn. Về sau cháu thấy áp lực, khó chịu với cái kiểu “mượn hoa cúng Phật”.
Mỗi chuyến về quê là thêm một lần để tôi góp đầy yêu thương vào túi đựng ký ức.
“Nhờ có ông ấy mà cuộc đời tôi đến nay vẫn chưa dừng lại. Ông ấy là thang thuốc bổ quý báu của tôi”.
Lời khen ngợi và khích lệ từ phía người lớn sẽ như liều thần dược, khiến đứa trẻ bay bổng và lớn hẳn lên.
Có người giữ bằng cách quản lý nhau thật chặt - đi đâu cũng phải có nhau; làm gì, đang ở đâu phải khai báo… Cách giữ như thế có chắc không?
Đã đến lúc phụ huynh cần nhìn nhận nghiêm túc về chuyện dậy thì ở con trẻ và giáo dục giới tính tuổi mới lớn.
Khi cảm thấy cô đơn đến tận cùng là lúc ta đang quên rằng chính mình là người cần được yêu thương nhất.
“Căn bệnh” cô đơn đã luôn âm ỉ, lẩn khuất giữa đời thường nhưng bắt đầu trầm trọng hơn thời gian gần đây. Làm thế nào để đẩy lùi nó?
Chuyện là xóm tôi sau đại dịch COVID-19 có những cái hàng rào trở nên… rất ồn ào, không còn ấm áp như xưa.
Bờ đê gió mát lắm. Bờ đê gió xôn xao. Những khóm tre gió đung đưa rì rào như tiếng võng ngàn xưa của bà, của mẹ.
Giông bão của cuộc đời này tôi không sợ; vì tôi biết dẫu có ra sao thì tôi vẫn có ba bên cạnh.
Anh không nói nhiều về quan điểm, cách sống, nhưng từng hành động, lời nói của anh giúp tôi học được rất nhiều.
Nhà ít người nên việc ăn uống, chợ búa chẳng chiếm nhiều thời gian của bà, nhưng chẳng phải vì vậy mà bà cho phép mình nhàn hạ.
Tốt nhất, trước khi kết hôn, hãy mở to mắt ra và sau đám cưới nên khép bớt mắt lại.
Nếu ai đó hỏi về nghề nghiệp của cha mẹ, tôi tự hào bảo rằng: “Cha mẹ tôi làm ruộng”.