PNO - Tôi nhận ra đánh ghen không phải cách giải quyết. Nó chỉ khiến tôi trở nên xấu xí, mất kiểm soát, thậm chí đánh mất chính mình.
Chia sẻ bài viết: |
Mai Hường 11-01-2025 21:13:14
Thật may chị đã dừng lại phút 89, và nhận ra được mất của cuộc đời. Vậy được mất không do ai quyết định, nhiều lúc nghĩ thoáng hơn nhờ vậy mà mình sống hạnh phúc theo cách riêng của mình. Tất nhiên người đầu ấp tay gối chợt thay đổi, ai không buồn thì là nói vui. Tâm can đau đớn, nhất là trái tim uất ức tận cùng, tưởng là không thể thoát ra sự bức bối, uất hận. Nhưng nếu nghiệm lại, hoàn cảnh tạo nên anh hùng, cuộc sống còn quá đẹp, chưa nói đến còn nhiều món ngon trên khắp dân gian. Sống để trải nghiệm, sống để cảm nhận vô vàng điều ta chưa biết. Há gì vì một người không thuộc về mình để bản thân thiệt thòi. Nếu duyên chưa tận, tôi cũng mong muốn một duyên lành, cùng bạn, ngắm hoa xem phim, mọi thứ trở nên màu sắc, huyền diệu. Nhưng ta và bạn một hơi cũng không thể thở cùng nhau, vậy xem bản thân yêu thích gì thì bắt đầu học, nghiên cứu thêm, viết sách cho đời bao trải nghiệm, học hát những bài ta yêu thich, học ngoại ngữ trên Dulingo, và nhiều ứng dụng khác lắm, để đi đâu ta cũng có bạn bè chia sẽ. Hay học chụp ảnh, chụp cho chính ta hay gia đình và vẫn còn rất nhiều điều đang đợi chúng ta, cho chúng ta hạnh phúc theo cách riêng của mình.
Nhân quả cuộc đời có sẳn, trồng cây gì thì bạn thu hoạch cây ấy. Vậy chi đâu ta phải lao tâm khi trái đó không ăn được thì phải nhổ bỏ trồng cây mới. Và bồi dưỡng chất cho đất tươi tốt cho trái ngọt, cũng như chau chút cho ta kiến thức để trải nghiệm cuộc sống phía trước.
Mai Hường
Trong tháng này, anh trai đã 2 lần "triệu tập" chị em tôi về nhà vì ba mẹ không chịu ngủ chung.
2 tháng sau câu trả lời dứt khoát ấy, họ chia tay. Có người cho rằng cô sáng suốt, nhưng cũng có người nói cô so đo tiền bạc trong tình yêu.
Tận sâu thẳm lòng mình, cô mong người phụ nữ ấy luôn hạnh phúc, nhận được sự tử tế, chân thành.
Trong khi cả xóm đinh ninh bà Trần Thi Thu sẽ sống cô độc đến cuối đời, thì... đùng một cái bà mặc áo cưới cô dâu ở tuổi 59.
Quyên và chồng cần cơ hội để làm hòa với nhau, để hàn gắn những đổ vỡ; cũng cần thời gian để cho nhau niềm tin.
Năm nào cũng vậy, bế giảng xong cũng là lúc vợ chồng tôi cho bọn trẻ về nội. Năm nay, "khối nghỉ hè" sớm gây chuyện tày đình.
Nếu không chuẩn bị tốt cả tinh thần lẫn vật chất, e rằng việc nghỉ hưu sớm không đem lại lợi ích như người ta vẫn tưởng.
Khoái cảm được xem là một hình thức hà hơi tiếp sức kiểu “đông tay lớn vỗ” trong công cuộc kiếm tin vui.
Người sống cùng bạn đời, người sống với... con mèo, cũng có sao đâu. Bởi quan trọng nhất là bạnddược sống thật với chính mình
Nghề báo cho Thư đã đi nhiều nơi, đến nhiều vùng đất, nhưng nơi cho Thư sự bình yên, thoải mái nhất chính là gia đình.
Hàng xóm tặc lưỡi: “Thiệt cũng lạ, con nhỏ vụng về vậy mà về làm dâu bà má chồng kỹ tính không ai bằng, không biết rồi chuyện gì sẽ xảy ra!”.
Cuộc sống vốn ngắn ngủi, lại vô thường. Sao ta không vượt qua nỗi sợ cố hữu?
Bà nội tôi có một kiểu chiều chồng rất lạ lùng. Bà sẵn sàng trả lời ông bất cứ câu hỏi nào với thái độ luôn vui vẻ, ôn hòa.
Lâu nay tôi luôn đứng ngoài những việc tủn mủn phiền phức. Việc bếp núc có người giúp việc, mẹ chồng; bí quá thì gọi cơm tiệm là xong.
Tôi luôn nhắc mình trân quý từng khoảnh khắc hiện tại, bởi có những người, những sự việc chẳng đợi ta thêm bất cứ phút giây nào.
Nếu không lựa chọn bất cứ một điều gì, chị sẽ mãi mắc kẹt trong vòng tròn luẩn quẩn của sự cô đơn.
Nếu bạn mất việc ở tuổi trung niên, hãy cho phép mình buồn, nhưng đừng để nỗi buồn kéo dài quá lâu đến mức quên rằng mình vẫn còn giá trị.
Sự kết nối giữa người với người đôi khi giống như mình nằm trong căn hộ, hình dung vài mét kế bên cũng có sự hiện diện của con người.