PNO - Chị phải tìm được sự bình yên, mạnh mẽ và tin tưởng vào bản thân. Khi đó, chị mới có thể đối mặt mọi khó khăn.
| Chia sẻ bài viết: |
Đặng Tâm. 14-04-2025 16:35:36
Thật đáng sợ và đau vô cùng, vì nó không phải là một sự cặp kè nhăng nhít qua loa mà kéo dài 15 năm và giả dối tinh vi một cách hoàn hảo. Chị hãy cứ khóc cứ gào to lên trong không gian của riêng mình cho nhẹ nhàng hơn rồi suy nghĩ cho kỹ. Nhưng nếu có chọn ly hôn thì cũng đành lòng ly hôn trong văn minh, giữ kín, không cần phải tung hê đâu chị ạ. Vì đỉnh cao của sự khinh bỉ là im lặng và sự im lặng này tuy làm chị bị thiệt thòi nhưng đổi lại nó sẽ không làm cho các con và cha mẹ 2 bên bị sốc. Phụ nữ là thế, luôn phải hứng chịu sự thiệt thòi trong cuộc sống. Mong chị sớm vững vàng, vượt qua và yêu thương mình nhiều hơn.
Thu Nhã 13-04-2025 21:52:44
Lòng dạ đàn ông thật đáng sợ!
Mỹ Nga 12-04-2025 05:35:59
Sốc thật. Nhưng cũng phải sống tiếp thôi. Coi chừng hiện giờ chồng chị cũng lại đang có mối quan hệ nào đó.
Diệu Hoa 11-04-2025 20:02:12
Rơi vào hoàn cảnh của chị đúng là đau vô cùng! Xin chia sẻ cùng chị. Mong chị sớm vượt qua.
Trương Thị Mai Hạnh 11-04-2025 19:53:21
Tôi không phải là chị nên không cảm nhận hết nỗi đau mà chị đang cảm thấy nhưng tôi đoán là chị sẽ phải đối mặt với cảm xúc khinh bỉ chồng, nghi ngờ bản thân và tự hỏi tại sao điều đó lại xảy ra. Rồi lại băn khoăn giằng xé phải làm gì mà không ảnh hưởng tới người thân bởi chị là người tử tế.
Chị đã sống cả một đời tử tế và nghĩ rằng cũng sắp viên mãn rồi thì việc đó xảy đến bất ngờ, để rồi bỗng chốc chị không hiểu sao mình lại rơi vào hoàn cảnh này. Thôi thì khoan nghĩ đến người khác, phải làm gì để ít ảnh hưởng đến người khác nhất. Chị im lặng với cả 2 bên gia đình, với con cái là cách tốt nhất rồi. Giờ là lúc ta tử tế với chính mình, chị ạ. Yêu thương bản thân là cách tử tế với chính mình tốt nhất.
Chị hãy bảo chồng chị tạm thời rời khỏi nhà, cho chị có không gian và thời gian riêng. Các con chị đi học xa nhà cũng là điều kiện tốt để chị được ở một mình. Tôi không biết chị thuộc kiểu tính cách nào. Nhưng, tôi nghĩ chị cần một không gian riêng mà ở đó không sợ ai phán xét đúng sai. Ở đó, chị có thể khóc, cười, đau khổ mà không cần kiềm chế. Chị cần một thời gian để nỗi đau nhẹ bớt. Cũng cần thời gian để xem liệu mình có thích nghi được với nỗi cô đơn khi ở một mình, liệu giữa chị và chồng vẫn là tình nghĩa bao năm có thể đưa lên bàn cân để so được mất với việc ly hôn hay giữa 2 người chỉ còn nghĩa và thói quen đã có nhau. Đến lúc đó quyết định làm gì vẫn chưa muộn.
Mọi quyết định ngay tại thời điểm chị bị cảm xúc bủa vây, sự không cam lòng và muốn trả thù để vuốt ve nỗi đau chỉ đem lại sự hả hê nhất thời. Mất nhiều hơn được, chị ạ! Với người thân, nếu họ hỏi, chị chỉ cần trả lời là vợ chồng chị có chút trục trặc cần thời gian để giải quyết. Con cái cũng đủ lớn để cảm nhận việc xảy ra.
Chị không cần phải tự hỏi tại sao chồng lại như thế bởi bất cứ câu trả lời nào cũng không làm chị hài lòng. Chỉ cần tự hỏi mình phải làm gì trong 24 giờ mỗi ngày để bớt nghĩ về việc đã xảy ra. Khiến mình bận rộn hơn cũng là cách để chị bớt đau đớn.
Dù cuối cùng sự lựa chọn của chị là gì, cũng phải nhớ rằng trước khi là mẹ của các con, vợ của chồng thì chị là chính chị. Chị độc lập về kinh tế và độc lập cả về tinh thần nữa là điều tuyệt vời nhất. Chúc chị sớm an nhiên.
Người ta có thể tha thứ một lần, hai lần nhưng không ai có thể sống mãi với cảm giác cô đơn ngay chính trong ngôi nhà của mình.
Chúng tôi đều xác định chỉ coi nhau như tri kỷ để thêm gia vị cho cuộc sống bớt áp lực. Thế rồi bỗng cô ấy có bầu...
Chính tình yêu và sự thấu cảm của người đàn ông trưởng thành sẽ giúp vợ bạn nhận ra sinh con không phải là sự đánh đổi...
Nếu em thực sự không muốn gia đình tan vỡ, hãy nói điều đó với chồng, hãy thể hiện tình yêu, đừng tự ái.
Tôi lên vị trí quản lý, mức lương đủ để mua nhà mua xe. Nhưng đổi lại, tôi như một cỗ máy rệu rã, chỉ muốn bỏ phố về vườn.
Sắp cưới nhưng em lăn tăn vì anh phải nuôi cả đàn em. Em sợ sau này mình không đủ rộng lượng sẽ làm khổ nhau.
Ra đi hay ở lại là quyết định của riêng em, không phải nghĩa vụ để giữ lợi ích cho cả gia đình em.
Dù đã thua trong cuộc hôn nhân đời mình nhưng bấy lâu nay tôi vẫn thầm nhủ mình chưa trắng tay vì còn 2 con. Vậy mà con lại chọn cha.
Em đã kiên nhẫn quá nhiều, việc em đứng lên để bảo vệ cuộc sống của mình là điều chính đáng.
Em hãy tự hỏi lòng rằng bên cạnh một người đàn ông không còn yêu mình, em có thật sự hạnh phúc.
Chồng ngoại tình, chúng em ly thân nhưng vẫn sống chung nhà. Em cố gắng giữ tình trạng ly thân để làm đối tác nuôi con hay ly hôn cho nhanh?
Con tôi sắp lấy chồng, định cư ở Pháp. Chỉ còn vài tháng nữa con bay nhưng ngày nào con cũng ép tôi lấy chồng vì sợ tôi ở lại cô đơn.
Trong hôn nhân, thành thật với nhau là rất tốt nhưng trong một số trường hợp, cần cân nhắc mục đích của việc nói thật.
Vợ tôi mắc tật hễ nghe ai kể xấu về chồng là vận vào mình rồi tự huyễn hoặc, suy diễn chồng mình cũng vậy.
Trong trường hợp cô ấy không thể tha thứ và không muốn quay lại, sự thay đổi của anh cũng vẫn tốt hơn cho anh và các con.
Em bất mãn, tuyệt vọng... vì mẹ cấm đoán yêu người đồng giới. Đã gây tổn thương chúng em, mẹ còn đòi làm lớn chuyện với mẹ bạn ấy.
Tôi đã có một gia đình êm ấm, vợ hiền con ngoan nhưng càng ngày, tôi càng muốn ở một mình, có không gian riêng tư cho bản thân.
Chẳng có người phụ nữ nào chấp nhận việc san sẻ chồng mình với người phụ nữ khác.