PNO - Khi chị yên lòng chấp nhận sự ra đi của người thân, chị mới có thể có được sự quân bình và quay về chăm sóc bản thân mình.
| Chia sẻ bài viết: |
Nguyen Mai An 16-07-2023 19:26:20
Mượn lời chị Hạnh Dung gởi đến em. Hãy tựa vào vai tôi em nhé! Hãy đến với TT Dạy học của tôi để ngày ngày em sẽ vui với ánh mắt ngây thơ, trong sáng của các em học sinh.
“ Việc gì đó mà vừa giúp ích cho mình, vừa giúp ích cho đời, vừa giúp ích cho người, thì chị cứ nhìn ngó, quan sát và chọn lựa, chị nhé.”
Nguyên tiên sinh 16-07-2023 16:24:30
2500 năm trước tại thành Xá Vệ, có cô gái tên là Kisa (nghĩa là cô gái ốm yếu). Nhưng bất hạnh thay, đứa con cô yêu quý qua đời vì cơn bạo bệnh.
Cô đến gặp Thế Tôn, mong nhờ Thế Tôn cứu sống con mình. Thế Tôn chỉ dạy, “này thiếu nữ, con hãy xin về đây cho ta vài hạt cải, ta sẽ cứu sống đứa bé cho con. Nhưng hãy nhớ là nhà nào chưa từng có người chết."
Cô liền phấn khởi ra đi, trong lòng mừng thầm vô hạn. “Hạt cải nhà nào cũng có”
Thế nhưng cô đi hết làng trên xóm dưới, từ làng này qua xóm nọ, cô đi khắp hang cùng hốc hẻm, nhưng không tìm ra một gia đình nào không có người chết như yêu cầu của Thế Tôn.
Hạt cải thì nhà nào cũng có, nhưng tìm nó trong một gia đình không có người chết thì quả thật là không thể được. Bởi vì sao? Vì nhà nào cũng có người chết.
Trong sự đau khổ tột cùng, cô đã nhận ra, có sinh là có chết, ai rồi cũng phải lần lượt như vậy, chỉ đến sớm hay muộn mà thôi.
Từ nhận thức sáng suốt đó, cô không tìm hạt cải nữa, mà đem xác con mình vào rừng, rồi thanh thản trở về bạch Thế Tôn. “Kính bạch Thế Tôn, con đã tìm ra hạt cải của sự vô thường rồi, con đã đưa xác đứa bé bỏ vào rừng. Bây giờ con cảm thấy trong lòng thoải mái và nhẹ nhõm hơn”.
Nhân đó, đức Phật khai thị đạo lý duyên sinh trong cuộc sống cho cô nghe, “Trên đời này, có sinh là có tử, yêu thương xa lìa khổ, không có cái gì là cố định cả, tuỳ theo nhân duyên, tuỳ theo điều kiện mà nó đổi thay sớm hay muộn mà thôi”.
Sau đó, cô phát tâm xin đức Phật cho xuất gia làm Tỳ kheo ni.
"Phàm sở hữu tướng giai thị hư vọng" (Kinh Kim Cang), trên đời này cái gì có hình tướng, cái đó là không thật, đều bị vô thường chi phối, có sinh có diệt, có hợp có tan, trăng tròn rồi khuyết không ai tránh khỏi...
Tôi luôn nhận thấy một khoảng cách vô hình với mẹ chồng dù tôi cố gắng yêu thương, chăm sóc, xem cha mẹ chồng như cha mẹ mình.
Tình yêu mù quáng khiến tôi tin lời hứa ly hôn của anh. Tôi mang thai 19 tuần, anh vẫn chưa giải quyết xong.
Hôn nhân đôi khi rơi vào những khúc quanh khó khăn không phải để phân định thắng thua mà để hai người cùng nhìn lại mình.
9 năm hôn nhân đau khổ làm tôi mất hết niềm tin vào tình yêu.
Chồng tôi cuồng thú cưng. Mỗi lần tôi góp ý, chồng lại gạt đi và bảo tôi già rồi còn đi so đo với một con cún.
Vấn đề hiện tại giữa vợ chồng chị nghiêng về sự lệch pha trong quan điểm hơn là sự phản bội.
Hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi quyết định mọi việc, đừng nhảy cóc từ cuộc hôn nhân này sang cuộc hôn nhân khác với trái tim chưa biết bao dung.
Chăm sóc cha mẹ là trách nhiệm chung nhưng tôi kiệt sức vì anh chị xem như việc của tôi, chỉ góp ít tiền. Làm sao để anh chị chăm cha mẹ?
Em tổn thương vì rõ ràng không phải em cần anh tặng một món quà đắt tiền mà vì em thấy mình ít quan trọng hơn cô gái kia.
Trong bất kỳ mối quan hệ nào, nhu cầu được hiểu, được trấn an và được tôn trọng cảm xúc là điều rất tự nhiên.
Bình thường anh ấy rất tốt và trách nhiệm với gia đình, thế nhưng chỉ cần đi nhậu là tắt điện thoại. Hôm qua, tôi đã đập điện thoại của chồng.
Đừng bao giờ để tâm trí em sa vào việc so sánh mình với cô đồng nghiệp kia, cũng không cần bận tâm đến mối quan hệ mập mờ đó...
Một người chồng thực sự đau khổ vì bị phản bội sẽ muốn giải quyết vấn đề tình cảm. Ở đây, cơn ghen của chồng em lại khác.
Vợ 48 tuổi, thu nhập 20 triệu đồng/tháng nhưng đòi nghỉ hưu non vì áp lực công việc. Chồng khuyên thì bị trách vô tâm, tham tiền. Chồng phải làm sao?
Nếu vợ em đã quyết tâm nộp đơn thì hành vi của cô ấy sẽ rạch ròi hơn. Người muốn rời đi thường lạnh lùng, dứt khoát, giữ khoảng cách rõ rệt.
Đi du học không có nghĩa con bỏ rơi gia đình. Con chỉ chọn cách xây nền tảng vững chắc hơn để sau này giúp họ một cách có ý nghĩa hơn.
Khi tôi bế con, ôm ấp và chơi cùng con, cho con bú, chồng tôi khó chịu ra mặt.
Thời gian sẽ điều chỉnh mọi thứ. Tình bạn đích thực sẽ ở lại và những mối quan hệ không còn phù hợp sẽ tự nhiên trôi đi.