Nói ra thì nhiều người cười chê, nhưng năm nào vợ chồng chị cũng vay mượn một khoản trước tết, để rồi ngay sau tết hì hục cày trả nợ.
Chị tôn thờ tình yêu nhưng không tin tưởng bất kỳ ai. Chị mâu thuẫn khi khao khát yêu thương nhưng lại luôn hoài nghi, soi xét.
Tôi đã đánh mất hình ảnh nàng dâu ngoan hiền trong mắt nội ngoại, cũng buồn cũng xấu mặt lắm chứ, nhưng con giun xéo lắm cũng quằn...
Anh bị thất nghiệp. Đây không phải là tin bất ngờ, bởi ban giám đốc đã họp và thông báo trước gần ba tháng.
Chị dọn dẹp xong cũng đã rất muộn, lên đến phòng thì anh ngủ rồi, mùi rượu xông lên nồng nặc.
Giá như chồng biết hạ mình, biết nhận cái sai sớm hơn, biết thương vợ con sớm hơn, thì có lẽ chị sẽ mềm lòng khi anh quay đầu.
Tôi vừa trải qua một cú vấp sấp mặt. Tôi bị lừa cả tình và tiền.
Mấy dòng chữ như “xin lỗi con”, “tha thứ cho mẹ”… chẳng thể tìm sự cảm thông, mà chỉ lấp liếm tội ác.
Một năm mới đến, nghĩa là chúng ta lại thêm một tuổi, sức khỏe sẽ kém đi một chút và sức chịu đựng cũng thế.
Thượng đế đã ban tặng cho phụ nữ một đặc ân: tình yêu thương con vô bờ bến. Nó trở thành sức mạnh bất khả chiến bại.
Khi tôi đi sớm về muộn, cô ấy ghen bóng ghen gió. Có khi vợ không nói gì với tôi cả tuần, mặc tôi cố gắng thế nào.
Cứ ngỡ để chồng đi xa làm ăn để thu vén cho gia đình, ai ngờ anh lại đối xử với mẹ con tôi như vậy...
Quen nhau bốn năm, thiệp cưới đã in, hình cưới đã chụp. Chúng tôi còn lên kế hoạch đi tuần trăng mật ở đâu, vậy mà...
Sao phải tự chất thêm gánh nặng khi phải vừa sống vừa đau khổ vì tuổi sinh học, tuổi cơ thể, tuổi thật và tuổi tế bào…?
Chị kiên quyết không quay lại với chồng cũ, bởi nếu thật sự yêu thương, anh đã không ghen vô lối như vậy.
Cháu thấy cha mẹ như khách trọ cùng nhà, chỉ có một thứ chung là con cái. Hai người không hề cằn nhằn nhau chuyện tiền bạc, mà sao chẳng thấy vui...
Có những anh tận dụng “chiêu” để níu kéo bạn đời, mong chắp vá gia đình nứt vỡ, nhưng kết quả càng tệ hơn...
Bạn từng nghe cái câu bất hủ này chưa?: “Ghen với tình cũ là dại lắm. Có sợ thì sợ cái mới kia kìa”.
Cứ dịp cuối năm hay đầu năm, lên Facebook lại thấy bạn bè giăng đầy những dự định, kế hoạch. Nhìn quanh vẫn là các mục tiêu cho chồng, cho con...
Em gái làm clip tố cáo ba mẹ những chuyện động trời do nó nghĩ ra. Thế là cả nhà dậy sóng...
Trong đại dịch, chị nhận ra cuộc sống có nhiều điều đơn giản nhưng vô cùng quan trọng, mà bấy lâu mình vô tình bỏ quên.
Đôi khi, chị thử hình dung mình vào hoàn cảnh chồng. Nếu chỉ còn một mình trên cõi đời, hẳn sẽ chênh vênh, đơn độc biết bao nhiêu…
Vợ cũ và tôi cùng chung sống trong một thành phố. Tuy ly hôn, nhưng vẫn giữ các mối quan hệ “dây nhợ”.
Nếu không có lời cảnh tỉnh từ bạn thân cùng bài học đắt giá sau cuộc chiến phân chia tài sản ấy, biết bao giờ tôi mới thay đổi?