Một ngày nọ, trong lúc dọn dẹp bàn làm việc của chồng, tôi thấy điện thoại báo có tin nhắn. Tò mò, tôi bấm thử...
Anh không ngại đứng sau thành công của vợ. Trong mắt nhiều người, anh là đàn ông điểm 10. Chỉ riêng anh hiểu, đến 8/10 điểm là vợ “chấm” cho.
Sống cùng chị gái, Ngân như một bà mẹ nuôi con mọn, đi đâu cũng gấp gáp để kịp giờ về đón cháu, tắm rửa, cho ăn.
Vì may mắn được làm con gái ông nên tôi chưa bao giờ mất lòng tin vào tình yêu và đàn ông trên thế giới này.
Đi đến đâu, anh cũng khen vợ siêu giỏi, một tay lo việc nhà, nhờ có vợ, anh mới được như hôm nay. Dường như chị đã “ăn lời khen mà sống".
Khi đã chín chắn hơn, tôi nghĩ khi con tim yêu chân thành, mọi lý trí và toan tính đều trở nên vô nghĩa.
Điều đáng tệ hại nhất với một người đàn ông có thể là khi anh ta bị đẩy đến chỗ phải chọn: hoặc là cha mẹ anh em; hoặc là vợ con...
Người đàn bà nghèo khổ nhọc nhằn nuôi con, trở nên cay nghiệt với… cái nghèo và… dâu nghèo.
Trong chuyện tình cảm vợ chồng, đôi khi lùi lại cũng là cách để tiến lên.
Hơn 3 năm nay, nhiều lần tôi chia tay rồi lại quay lại. Biết anh có vợ con, biết mình là kẻ thứ ba tồi tệ nhưng tôi vẫn lún sâu vào.
Chị tâm sự với vài người bạn, họ kết luận đàn ông đều như thế, nếu hy vọng hay tiếc nuối ngày xưa sẽ càng thêm thất vọng.
Phải chi chị đừng quá tin con cháu, đừng cho vay tiền thì đâu đến nỗi tiền mất mà tình thân cũng chẳng còn như bây giờ.
Chẳng công danh sự nghiệp, chẳng mưu cầu tiền tài, hơn 30 năm ba tôi “an phận” trong xó nhà. Nhưng với tôi, ông luôn là một người đàn ông tốt.
Anh trai cho rằng, tôi đang tìm cách để tranh giành đất đai, thậm chí nói tôi mưu mô lấy lòng ba mẹ để hưởng quyền thừa kế.
Chị “thấy anh khác khác”. Anh có một niềm vui kiểu “hồi xuân”, xưa giờ anh không dùng nước hoa, bỗng nhiên lại dùng.
Mấy cô em gái bảo nhau “nâng cấp” ngôi nhà, xây tường bao, khóa kín cổng lại trên mảnh đất, ngay trước khi anh trai về làm giỗ đầu cho mẹ.
Chị đúc kết: muốn chồng tốt thì hãy tốt với chồng trước đã; cứ cho đi rồi sẽ nhận lại.
Mỗi lần "cơm không lành, canh không ngọt" là một cơ hội để vợ chồng càng thêm gắn bó, nếu biết xử lý mâu thuẫn đúng cách.
Thảo muốn anh là tri kỷ, tâm sự với Thảo như một người bạn để cô bớt chênh vênh trong quãng thời gian mới ly hôn...
Trong chuyện chia tài sản, nếu cha mẹ không nghiêm khắc, bình tĩnh, đối xử công bằng, thì rất dễ đẩy gia đình đến bước đường tan đàn xẻ nghé.
Khi cả thể trạng và tâm hồn đều đang mỏi mệt, có khi chúng tôi chọn la cà ngoài quán bia, hút thuốc và chém gió...
Gần 5 năm kể từ ngày người lạ đặt chân lên miếng đất và lấy căn nhà, người cha vẫn tuyên bố: “Mai mốt tao chết, đừng cho nó về đội tang”.
Dân cư quanh cái chợ này truyền miệng nhau, khen anh chồng “hay ghê”, “không bị bệnh sĩ diện đàn ông, chứ mấy ông nhà mình dễ gì!”.
Chúng tôi đi đến thỏa thuận, rằng để có thể hòa hợp trong giai đoạn mới - giai đoạn chuẩn bị già - chúng ta phải làm tốt vài việc...
Giá trị của người đàn ông tốt không thể được thể hiện hoặc nâng tầm nhờ những “kỹ xảo” mà anh ta sử dụng.