Bé Nu ra đời sau 35 tuần tuổi trong bụng mẹ. Tôi đã hạnh phúc khôn xiết khi biết mẹ tròn con vuông.
Mỗi lần nhìn thấy một nhóm các cô gái chơi thân nhau một thời gian dài, tôi đều nghĩ họ may mắn.
Để chấm dứt căn bệnh ngày thứ Hai, tôi tin rằng “nghệ thuật thư giãn” là vô cùng cần thiết.
Đôi khi để tìm niềm vui và sự cân bằng trong những ngày bình thường làm vợ, làm mẹ, chúng ta lại cần năng lượng có được từ những cuộc trốn đi.
Thực hành các giá trị sống là cách người ta lựa chọn các thực phẩm bổ dưỡng cho tâm trí nhằm gia tăng trí tuệ cảm xúc...
Bệnh nhân rối loạn nhân cách ái kỷ có biểu hiện tự đánh giá quá cao bản thân, yêu mình quá mức. Họ thường xuyên có nhu cầu được tâng bốc...
Khi cô tập trung nói đạo lý để “tưới tắm tâm hồn người khác” trên Facebook thì nhà cửa cô nhếch nhác, con phải ăn mì gói, chồng phải mua cơm hộp...
Tôi rất tự hào về người mẹ nông dân chỉ biết đọc mà không biết viết. Mẹ tôi không nhiều chữ, nhưng lòng thương con cháu thì bao la.
Cô không ngại đi mọi phương tiện, từ tàu hoả, tàu biển, máy bay đến xe đò...; có thể ở khách sạn 4-5 sao hoặc ở ghép cho tiết kiệm.
Dù đã 85 tuổi, ông nội tôi vẫn còn khỏe. Ông vẫn còn sức chạy chiếc xe CUP 50 để đi đánh cờ tướng.
Tập yoga trong suốt thời gian mang bầu, chị Trần Thị Minh Thơ (ngụ quận Tân Phú, TPHCM) cảm nhận rõ hiệu quả cho sức khỏe, tinh thần cả mẹ và bé.
Các lớp học trải nghiệm làm bánh, đan len, làm gốm… giúp người học tạm quên nỗi lo âu, căng thẳng.
Kỹ năng sinh tồn trong bếp nhà mình - nghe kỳ lạ nhưng không hề vô lý.
Đôi khi chỉ ước người ta đừng gắn hai chữ cao quý lên nghề giáo để vịn vào đó mà nói những lời không hay.
Dù đã… giải nghệ, chị Nguyệt vẫn luôn nhớ về những năm tháng đi dạy vất vả mà vui.
Học thấu hiểu người khác, nhất là trẻ, có bao giờ là việc dễ dàng.
Cố gắng trong 3 năm qua của tôi đã đạt kết quả. Đây là điều tôi muốn làm để đánh dấu bước ngoặc cuộc đời: tôi chuẩn bị làm mẹ
Sau hơn 10 năm kết hôn, gia đình chị đã cùng nhau trải qua hàng chục chuyến đi khắp 3 miền và tham gia rất nhiều cuộc thi chạy marathon.
Mấy bác gái hay rỉ tai tôi: “Mẹ cháu keo lắm, lớn lên đừng có như mẹ, khổ đấy”
Bà cụ 96 tuổi nói: “Tôi muốn cái não của mình không đứng im. Ngoài ra, tôi cũng muốn biết nhiều thông tin để nói chuyện với con cháu”.
Thời gian không trở lại, nhưng cuộc sống có những khoảnh khắc bất chợt trùng lặp giữa các thế hệ, để ta thêm ấm áp tình thân.
Ai cũng biết giá trị của khí trời, khỏi nói nhiều. Tôi kể chuyện mẹ tôi ngày xưa.
Tại bàn tròn ngày họp lớp, khi một thành viên đặt câu hỏi tại sao phải là một siêu nhân “biết tuốt” cho mệt, chỉ làm công chúa xinh đẹp được không?
Hơn 1,5 năm kể từ khi phát hiện ung thư vú, chị Lim Tường Vy (TPHCM) nhận thấy mình đang sống một cuộc đời ý nghĩa hơn.
Khi thoải mái “bày biện” sự bất toàn của chính mình, ta đã khuyến khích người khác can đảm, cảm thông và tặng cho họ cảm giác an toàn...