Lạm dụng điện thoại đâu chỉ hại cho trẻ em, chính người già cũng rất dễ rơi vào tình trạng ức chế, mất ngủ và suy giảm sức khỏe.
“Nghiện gì còn cố gắng mà cai, chứ nghiện này là ngày càng nặng và cũng không bao giờ muốn cai nữa”.
Tôi lấy chồng tự dưng được thêm một người ba, một người mẹ, được thêm biết bao nhiêu là tình yêu thương, sự quan tâm thực lòng.
Suy cho cùng, bệnh tật hay già đi là một phần cuộc đời của tất cả chúng ta, vấn đề là mình thích ứng với nó thế nào.
“Tư duy bà cũ rồi. Điện thoại, ipad mà nếu hướng cháu sử dụng 1 cách bổ ích thì lại rất có lợi! Đừng áp đặt thế"
Thị trường tài chính trồi sụt kéo theo hàng loạt ngành sản xuất và kinh doanh đình trệ. Bạn bè tôi vất vả “bơi” trên thương trường thời sóng lớn, gió lớn.
Chị nói từng yêu anh vì anh là người có chí khí, nhưng cũng vì “chí khí bất chấp”, anh đeo đuổi những cuộc làm ăn đầy rủi ro.
Những bộ phim chiếu nơi sân bãi một thời thực sự giúp con người hướng tới những thực thể văn minh, tiến bộ hơn trong thế giới bao la...
Nhà tôi có 4 người, 4 bộ chìa khóa. Các con tôi đã trưởng thành nên tôi cho con đi về tự do, nhiều lúc về sau 22g.
Con trai lớn chết vì sốc thuốc. Con trai nhỏ say xỉn gây tai nạn, tử vong. Cây đắng sinh trái ngọt, 2 đứa cháu nội lại ngoan đến không ngờ.
Mọi tình cảm “cắc cớ" trên đời đều không phải tự nhiên mà sâu đậm, dẫu mẹ tôi có “vô lý" khi phân bổ niềm tin giữa con dâu và con ruột.
Anh tôi giấu nỗi nhớ quê, nhớ cha và các em; giấu những thiếu thốn khổ sở để các em đừng lo lắng.
Cánh cửa nào sẽ chào đón con gái của tôi? Mong con và các bạn trang lứa đạt được ước nguyện của mình.
Ngày ba mẹ tôi ly hôn, mẹ bồng em gái tôi, dắt tay tôi về nhà ngoại. Nhà cửa khi ấy im lặng như tờ. Cậu ra đón 2 đứa cháu...
Với người già, khi sức khỏe xuống dốc, nhiều vấn đề nan giải sẽ đi theo như: cho tài sản các con, lựa người chăm sóc, nơi nương tựa…
Ngôi nhà của bà ở quê những ngày nắng tháng Ba ấm áp, chỉ cần mở cửa sổ, hương hoa bưởi theo gió tỏa vào thơm ngát cả căn buồng.
Hàng xóm thường nhà tôi xin nước giếng về nấu chè xanh, vì nước giếng nhà tôi rất đặc biệt.
Gốc bàng già vĩnh viễn ra đi. Người dân làng tôi làm lễ như tiễn đưa một người thân rời xa nhân thế.
Nhờ gia sư ông ngoại, tôi thấy Bơ lớn lên khá rõ rệt: Mạnh dạn, chăm chỉ và đảm đang hơn.
Trong những thứ mà các bà vợ muốn quản và muốn sắp đặt, có lẽ tiền là thứ mà họ lấn cấn thường trực.
Không thể xem việc gộp chung thu nhập hay giữ tiền riêng là minh chứng gia đình hạnh phúc hay có vấn đề.
Ai rồi cũng sẽ già và mắc chứng lãng quên. Nếu không có sự cảm thông, thì lãng quên sẽ thành lưỡi dao gây tổn thương cho mọi người.
Tôi thích nghe ông bà kể về cuộc đời của chính họ, kể chuyện ngày xưa, thích nghe những niềm tin, suy nghĩ của họ.
Chưa một ngày trả ơn, báo hiếu nhưng họ lại đòi hỏi, mong đợi được thừa hưởng gia tài của cha mẹ.
Vui hay buồn lúc tuổi già chỉ khác nhau ở chỗ người ta có thể buông bỏ được hay không để cái tâm thanh thản.