PNO - Có lẽ trong mắt bố mẹ, tôi không biết tổn thương. Nhưng tôi không phải sắt đá, tôi cũng có những phút giây yếu lòng.
| Chia sẻ bài viết: | 
Makisan 12-03-2025 14:37:26
					Đừng gửi tiền về nữa, mặc kệ họ, bỏ ngoài tai mọi lời trách móc đi, may ra khi đó họ mới sáng mắt ra là không có anh, họ chẳng có gì hết. Nếu họ tiếp tục trách móc, đổ lỗi thì tiếp tục cắt viện trợ. Nếu ba mẹ không đi làm thì bạn chỉ gửi tiền vừa đủ ăn thôi, không hơn. Còn nếu mở miệng kêu thằng em báo nợ thì cắt hoàn toàn liên lạc cho tự sinh tự diệt.
Bạn trả hiếu thế là đủ rồi. Bạn xứng đáng được bình yên. Bố mẹ không gieo tình thường mà đòi trái ngọt thì thật là nực cười. Tập trung vào những người thật sự quan tâm đến bạn là vợ con bạn kìa. Tương lai con bạn cần tiền của bạn. Đừng để ông bà nội và chú ăn hết phần của con bạn.				
thao 05-03-2025 14:36:17
Thương cho bạn trong tình cảnh này và cũng thương cho mình, tuy tôi ko phải chi trả cho đứa em hư như bạn nhưng tôi cũng luôn là người gồng mình lên trong gđ khi bất cứ có việc gì xảy ra. Bố mẹ, các em luôn yêu cầu tôi phải nhường nhịn. Từ lúc KK đến khi đủ đầy luôn là "con phải giúp đỡ và bao dung em, nhường nhịn và đoàn kết, con mà thế đau lòng mẹ"... Nên bất kỳ phản ứng nào của tôi về điều em muốn là mẹ tôi lại nói tôi, thậm chí quay ra giận, trách tôi chứ ko phải những đứa em ích kỷ, tham lam và yêu sách. Lúc KK gọi tôi nhưng giàu có vững vàng là tôi sẽ như người dưng, họ quên tôi, chưa bao giờ những đứa em ruột cầm máy gọi điện hỏi thăm xem tôi khỏe hay ốm. Đây có phải là lợi dụng ko nhỉ? Hơn nửa đời người đến lúc cũng phải tạm gác lại cái gọi là trách nhiệm với anh chị em ruột. Lo cho mình và Cha mẹ mình thôi bạn ạ!
Lấy chồng con một và sống chung với mẹ chồng, Huyền dần dần tập làm quen, bớt để ý, bớt khó chịu, càu nhàu.
Có cô người yêu kém gần 20 tuổi, anh học cách không cố gắng biến người kia thành phiên bản hoàn hảo trong mắt mình mà kiên nhẫn tìm thấy nhịp chung...
Chị thấy việc tạm rời công việc giống như một khoảng lặng cần thiết. Nó giúp chị sắp xếp lại cuộc đời để hiểu đâu là điều thực sự quan trọng.
Bao giờ thì chồng mới hiểu được ước mơ rất đơn giản của cô: có một người đàn ông thực sự hấp dẫn trong gian bếp nhà mình?
Mẹ tôi sốc nặng. Bà chẳng hiểu vì sao đứa con có ăn có học, được ba mẹ đặt tất cả niềm hy vọng lại có ý nghĩ ấy.
Vợ chồng cô Sáu bôn ba làm lụng kiếm tiền, còn cậu con trai sức dài vai rộng chỉ chúi đầu vào màn hình máy tính, điện thoại để chơi game.
Không ai nhận ra cô đang xài hàng nhái. Những lời ngưỡng mộ, ca tụng có cánh trong phần bình luận khiến cô sung sướng.
Ai cũng cần một khoảng trời riêng, chỉ là đừng đóng cửa khiến người khác phải tò mò tự hỏi bạn đang giấu giếm điều gì trong đó.
Có lẽ mấy ai tin mẹ chồng nàng dâu có thể hòa thuận nhưng đối với tôi, đó là sự thật.
Người bạn thân vẫn chưa hồi đáp rõ ràng về số tiền mượn. Vân vừa thất vọng vừa áy náy với chồng.
Mối quan hệ với anh chị em bên nhà chồng không phải lúc nào cũng thân thiết. Giữ khoảng cách vừa đủ đôi khi lại là cách để gia đình yên ấm.
Việc kết nối với bản thân càng trở nên khó khăn, khiến cô dễ rơi vào trạng thái chơi vơi, mất phương hướng, ý nghĩa trong cuộc sống.
Tiền bạc mất đi có thể kiếm lại nhưng sự bình yên và lòng tự trọng của người già khi đã tổn thương khó thể chữa lành.
Tôi rút được kinh nghiệm nếu không khẩn cấp thì đừng cho mượn vàng vì dù người thân nhưng khi đụng chạm đến lợi ích sẽ dễ nảy sinh mâu thuẫn
Về lý, dáng vẻ của cơ quan sinh dục không đóng góp nhiều vào thành bại của việc mà chúng cáng đáng trên giường
Dung đã nghĩ đến chuyện đánh ghen hoặc ít nhất là nói những lời cay nghiệt để cho kẻ thứ 3 ấy phải nhớ mãi.
Những tưởng cho con dâu mượn vàng, mẹ chồng sẽ nhận lại bằng vàng. Nhưng bây giờ chị dâu chỉ trả theo giá vàng thời điểm 6 năm về trước.
Góp ý ba mẹ bớt chi tiêu lễ lạt, hay nên đi khám bệnh định kỳ thì ba mẹ lại nổi nóng, cho rằng con cái dạy đời.