PNO - Trước đây, nhìn những cảnh cha mẹ già khốn khổ vì giao hết tài sản cho con, tôi tự nhủ mình phải luôn chủ động mọi việc. Vậy mà...
Chia sẻ bài viết: |
ĐINH VAN LONG 17-09-2020 19:09:38
Không phải mình chị bị như vậy đâu-khi còn khỏe còn trẻ từng ngày từng giờ mình lo hết cho những đứa con của mình .Đến nay khi mới về hưu được mấy năm các con đã thưa dần thăm hỏi-có đứa kinh tế hơn mình biết mình sẽ sửa nhà vậy là kiếm cớ giận mình để khỏi đến kẻo sợ phải ủng hộ tiền đó chị. Buồn và buồn mà thôi chứ làm gì bây giờ.
a letran2016 17-09-2020 15:26:48
Thực ra gặp cảnh thế này chỉ nên trách mình vô phúc thôi. Nếu có phúc thì tự nó sẽ khác.
Sơn Lê 17-09-2020 15:12:55
Thằng con trời đánh, đối xử với mẹ như thế có ngày ra đường xe ăn đó con.
mai hoang nguyen 17-09-2020 14:44:54
Không có gì quý hơn độc lập tự do! Thà đau một lần mà sống trong dằn vặt, lo âu, nhất là tuổi già sống với con út và con dâu tham lam ích kỷ vậy, không an vui thì chết cũng không yên nữa. Đòilại và tách ra, càng rõ bộ mặt thật của 2 đứa đó, chẳng trông cậy gì đâu, tự thuê ô sin ở cho khỏe bác ạ. Tinh thần thoài mái là trên hết.
Thanh 17-09-2020 10:42:20
Đọc bài xong thấy thương chị quá. Cả 2 người con như chị đã nêu trong bài, tôi thấy chị không thể nào sống yên vui với họ trong những ngày cuối đời. Tôi nghĩ chị nên gặp luật sư nhờ họ tư vấn để đòi lại giấy tờ đất đai nhà cửa khi chị còn sức khỏe đi lại và đầu óc còn minh mẫn. Sau đó thời gian chị còn khỏe thì chị sống 1 mình trong ngôi nhà của chị. Đồng thời chị nên nghĩ cách tìm cho mình 1 viện dưỡng lão để sống những ngày về sau nữa. Việt Nam hiện có những viện dưỡng lão có đóng phí sống cũng thanh thản đầu óc còn hơn ở cùng những đứa con chỉ biết đến tiền mà không có tình thương. Chị cũng hãy chấp nhận hoàn cảnh, đừng vì sợ sống cô quạnh mà dung dưỡng các con. Chúc chị có nhiều sức khỏe và tâm bình an.
Trong khi chị vợ mưu cầu sự ổn định thì anh chồng lại ưa mạo hiểm. Anh luôn nuôi mộng đầu tư, khởi nghiệp dù không có vốn.
Nói đến chuyện ra ở riêng con trai phớt lờ còn con dâu thủ thỉ: “Cho tụi con ở với ba mẹ, cháu được gần ông bà, chứ ở riêng buồn lắm”.
Tôi rất thích một người đàn ông, vậy nên tôi đã nhắn tin nhiều, kết quả là anh ấy biến mất.
Nếu một mối quan hệ khiến bạn sợ hãi việc từ chối, khiến bạn phải chứng minh giá trị bằng tiền bạc hay quà cáp... đó không phải là yêu.
Im lặng đúng lúc là đỉnh cao của trí tuệ cảm xúc. Sự im lặng khi ấy chất chứa cái nhìn thấu cảm, sự bao dung, lòng kiên nhẫn, tình yêu thương.
Mệt biết bao nếu người trong cuộc luôn ảo tưởng và cố định nghĩa hạnh phúc bằng vật chất phù phiếm.
Việc người này hay người kia tìm kiếm khoái lạc “song song” với ân ái vợ chồng, đa phần do thói quen hoặc do thiếu thốn.
Tình cảm, thời gian, đến cả tiền tích lũy của tôi, chị gái cũng tỉ tê mượn. Và tôi cứ thế ngoan ngoãn với hai tiếng “phụ chị”.
Tâm trí tôi tự dưng hiện lên câu hỏi: Nếu không có chồng bên cạnh thì sao? Ngay lập tức tôi sợ hãi xua đi suy nghĩ điên rồ này.
Hơn 5 năm quen biết nhau, lúc nào bạn cũng ngập trong khó khăn và liên tục mượn tiền Thùy.
Lời hỏi han xuất phát từ sự quan tâm, nhưng đôi khi lại vô tình trở thành gánh nặng cho người trong cuộc.
Quyên đã hiểu, mẹ chồng không thể là chỗ dựa cho đời cô. Tiền bạc, tài sản của mẹ cho cũng không giúp cô hạnh phúc.
Huyền thất nghiệp đã 3 tháng, mỗi khi chia sẻ, tâm sự với chồng, anh đều nói sẽ không sao, nhưng Huyền vẫn cảm thấy nỗi buồn len lỏi.
Yêu và cưới người cha đơn thân, bạn phải trong tâm thế bước vào một thế giới đặc biệt.
Tôi từng có người chồng suốt ngày rượu chè bê tha. Trong cơn say xỉn, anh không đánh vợ nhưng thường đạp tung cửa phòng lúc nửa đêm.
"Chiều Mạc Tư Khoa rừng dương như trầm lặng, mà nghe câu dặm rằng hết giận rồi thương, ơi câu hò quê hương em hát chiều nay sao mà thương mà nhớ…"
Miếng chùi xoong, cây cọ bình và giá treo bọt biển… Tất cả đến từ một đơn hàng đặt trong lặng lẽ của chồng tôi.
Đôi khi, thứ giữ ta lại ở cuộc đời này không phải là thứ đẹp lung linh, mà là trách nhiệm, là tiếng khóc của con...