Có những người gia đình không phải là tất cả đối với họ. Cha mẹ vẫn là cha mẹ, người tình vẫn là người tình, con cái vẫn là con cái…
Có những người gia đình không phải là tất cả đối với họ. Cha mẹ vẫn là cha mẹ, người tình vẫn là người tình, con cái vẫn là con cái…
Do vậy, thay vì cố gắng phát triển doanh nghiệp nhà nước, chúng ta nên cổ phần hóa thực sự hầu hết các doanh nghiệp này thành công ty cổ phần đại chúng (không có vốn nhà nước chi phối)
Cú sút thẳng cánh, rất uy lực lại trúng đích của ông Lê Tấn Thịnh - Trưởng công an xã Quảng Điền (huyện Krông Ana, Đăk Lăk) thật sự gây rúng động cho người xem. Nó không hề đơn giản như cách mà ông nói là “phản cảm”.
Rõ ràng, một đạo luật, dù có, vẫn chưa đủ. Stephen là kẻ thủ ác nhưng cũng chính là nạn nhân.
Ở đó, thứ các em thu vào ký ức của mình không chỉ có thầy cô, bạn bè, những kỳ thi, chuyện học hành, mà còn có những con người vô cùng khiêm tốn ở một góc nhỏ nhoi nào đó.
Tất cả đều lần lượt bị bỏ qua để đẩy tới cái quyết định trái pháp luật cùng những hệ lụy không nhỏ của nó. Vì thế, đổi lại, đâu thể chỉ là lời xin lỗi!
Những tranh cãi liên quan đến trường phổ thông liên cấp Vinschool (Hà Nội) mới đây lại làm “dậy sóng” những ý kiến trái chiều về trường học cần có lợi nhuận hay không lợi nhuận, bản chất và mục tiêu của trường học là gì.
Có đến rạp xem phim mới thấy tầm vóc văn hóa của một bộ phận khá lớn dân ta vẫn chưa tương xứng với sự hiện đại, sang trọng ở các rạp.
“Chiếc sandwich lạnh huyền thoại” – suất ăn của Vietnam Airlines dành cho khách – đã trở thành câu chuyện ồn ào mấy ngày qua. Người xới vấn đề lên là anh D.V.K, trên trang cá nhân của mình, kéo theo sau đó nhiều bình luận đa chiều...
Tuần này được xem là tuần “chiếm sóng” của ngành giáo dục khi ba câu nói bất hủ kiểu “em đẹp em có quyền” thốt ra từ miệng các nhà giáo dục.
Hỗ trợ chăm sóc sức khỏe từ xa (telehealth) thông qua các công nghệ như Viber, Facetime được cho là khá mới mẻ.
Diễn tiến tâm lý của con người sau một khát vọng chưa được đáp ứng, nếu thiếu bản lĩnh, họ sẽ bị rơi vào khủng hoảng rồi chuyển sang chán nản - buông xuôi hay các hoạt động vui chơi - quậy phá...
Đừng tạo cho con mình có tâm lý hơn người mà phải giúp các cháu biết vượt khó, hòa đồng và biết chia sẻ mới là giá trị hướng đến của giáo dục.
Làm mẹ trước hết phải biết công bằng với con cái, chính chúng ta muốn sinh nó ra chứ không phải nó tự dưng xuất hiện.
“Chiêu” mà các trường hay dùng là “mượn tay” Ban đại diện cha mẹ học sinh thu giùm những khoản ngoài quy định và khi có chuyện thì đổ thừa cho tổ chức này.
Bởi thế mới có chuyện người không có con cháu theo học, thậm chí đã 80 tuổi, nhưng vẫn làm Hội trưởng Hội PH, để rồi cùng với hiệu trưởng lèm nhèm tiền nong, là nguyên nhân của các cuộc kiện cáo.
Một “bản” rất cũ, luôn được soạn sẵn và lặp lại như một con vẹt mỗi khi mắc phải khuyết điểm, vi phạm, đó là đổ hết cho cơ chế, chính sách. Nhưng ai là người soạn và dựng nên chính sách, cơ chế?
Thời mạng xã hội lên đỉnh thì chuyện “9 người 10 ý” càng thịnh hành. Điều này càng thể hiện rõ qua các góc nhìn về hành vi xếp hàng mua hàng khuyến mãi sản phẩm của các thương hiệu mới “chào sân” thị trường Việt.
Sai phạm đến mức đề nghị Trung ương kỷ luật đối với các bí thư, chủ tịch Đà Nẵng, Gia Lai, lãnh đạo Ban chỉ đạo Tây Nam bộ, Hội đồng thành viên Tập đoàn Hóa chất... đang thu hút sự quan tâm của nhiều người.
Khi để cho các nhà sư (dù thật hay giả) khoác áo nâu lên sân khấu và chọn họ vào vòng trong, ban tổ chức, ban giám khảo có ý thức được sự “khó coi” của hình ảnh này trong mắt công chúng?
Giải trí hay xả stress suy cho cùng cũng là những hoạt động cần thiết cho đời sống tinh thần lẫn thể chất của giới trẻ. Nhưng giải trí bằng những trào lưu vô bổ thì rất cần xem lại.
Chủ quan, coi thường, sống theo kinh nghiệm là chính, trong khi biến đổi bất thường của khí hậu đã đạp đổ tất cả kinh nghiệm dân gian lẫn lý thuyết đơn giản được áp đặt trong tư duy cán bộ lẫn người dân về tránh bão, lụt.
Niềm tin là thứ tài sản vô giá, mất nó là mất tất cả. Niềm tin cũng không thể đi mua hay nhập khẩu, nhưng có thể xây dựng được dựa trên những giá trị cụ thể, chân thực.
Đừng vì sự nghiệp mà đánh mất đi thanh xuân và son sắc. Để cuối cùng khi nhìn lại, chút danh vọng cũng không thể vãn hồi được sức lực còn lại trong bộ váy nhàu nhĩ màu thanh xuân.