PNO - Chị phải giữ được sự mạnh mẽ, kiên định, dứt khoát của một người bề trên, cần phải răn dạy, chỉnh sửa nếp sống, nếp nghĩ của các con.
| Chia sẻ bài viết: |
Hoa tulip 31-07-2024 16:42:11
Tui thích đoạn kết của chị Hạnh Dung, chị nói quá đúng, quá sâu sắc!
Lê thị Hồng, Phú Nhuận - 29-07-2024 23:48:54
Thương con, thương cháu, người mẹ nào cũng vậy nhưng phải có giới hạn. Tôi thấy chị bị biến thành Osin rồi. Nếu số tiền riêng của chị đủ để mua một căn hộ 01 phòng ngủ thì rất nên mua, còn nếu không đủ thì chị thuê phòng ở riêng. Người lớn tuổi cần có bạn bè, hay thỉnh thoảng về quê thăm em gái, thăm họ hàng, chị cần có không gian riêng và tự do.
lan 29-07-2024 14:56:32
Tội cô quá, biết là đau buồn nhưng cô đã quá vội vàng và dễ dãi trong quyết định quan trọng, Mà căn chung cư kia ai đứng tên ???
Giang 29-07-2024 14:38:27
Con ai người nấy nuôi. Chị nên yêu cầu con gửi trả lại tiền dưỡng già, về quê. Con cháu có nhớ mình thì ề thăm mình, không thì cũng chẳng sao. Quan trọng là chị thôi, đừng quá bám chấp vào con cháu mà tự làm khổ mình
Chăm sóc cha mẹ là trách nhiệm chung nhưng tôi kiệt sức vì anh chị xem như việc của tôi, chỉ góp ít tiền. Làm sao để anh chị chăm cha mẹ?
Em tổn thương vì rõ ràng không phải em cần anh tặng một món quà đắt tiền mà vì em thấy mình ít quan trọng hơn cô gái kia.
Trong bất kỳ mối quan hệ nào, nhu cầu được hiểu, được trấn an và được tôn trọng cảm xúc là điều rất tự nhiên.
Bình thường anh ấy rất tốt và trách nhiệm với gia đình, thế nhưng chỉ cần đi nhậu là tắt điện thoại. Hôm qua, tôi đã đập điện thoại của chồng.
Đừng bao giờ để tâm trí em sa vào việc so sánh mình với cô đồng nghiệp kia, cũng không cần bận tâm đến mối quan hệ mập mờ đó...
Một người chồng thực sự đau khổ vì bị phản bội sẽ muốn giải quyết vấn đề tình cảm. Ở đây, cơn ghen của chồng em lại khác.
Vợ 48 tuổi, thu nhập 20 triệu đồng/tháng nhưng đòi nghỉ hưu non vì áp lực công việc. Chồng khuyên thì bị trách vô tâm, tham tiền. Chồng phải làm sao?
Nếu vợ em đã quyết tâm nộp đơn thì hành vi của cô ấy sẽ rạch ròi hơn. Người muốn rời đi thường lạnh lùng, dứt khoát, giữ khoảng cách rõ rệt.
Đi du học không có nghĩa con bỏ rơi gia đình. Con chỉ chọn cách xây nền tảng vững chắc hơn để sau này giúp họ một cách có ý nghĩa hơn.
Khi tôi bế con, ôm ấp và chơi cùng con, cho con bú, chồng tôi khó chịu ra mặt.
Thời gian sẽ điều chỉnh mọi thứ. Tình bạn đích thực sẽ ở lại và những mối quan hệ không còn phù hợp sẽ tự nhiên trôi đi.
Mẹ ép con trai hủy hôn vì phát hiện cô dâu có con riêng... Mẹ giận không phải vì đứa bé mà vì sự không trung thực...
Ba mẹ tôi dễ giận hờn chuyện nhỏ, cãi nhau thì ăn riêng, gọi điện mắng vốn con. Tôi đi làm xa mà bế tắc, phải làm sao để hàn gắn?
Chị không sai khi muốn bảo vệ tài chính gia đình, anh cũng không sai khi giúp anh trai, vấn đề chỉ ở cách hai người chia sẻ với nhau.
Điều chị cần làm là kết nối lại với chồng. Một chuyến về quê có lẽ là cần thiết lúc này.
Tôi từ một phụ nữ hoàn toàn tin tưởng, yêu chiều chồng đã biến thành kẻ ghê gớm, ngoa ngoắt, hay nói móc, nói xiên.
Hôn nhân cô đơn vì chồng vô tâm. Muốn tâm sự, chồng bảo "để mai tính". Làm sao để xóa khoảng cách vợ chồng, bảo trì hôn nhân?
Ai cũng có những quyết định trong khoảnh khắc mà chỉ khi mọi việc qua rồi mới thấy lẽ ra nên làm khác đi.