Mẹ chồng có coi thường tôi?

28/07/2025 - 08:00

PNO - Em cần thêm thời gian để quan sát, trò chuyện với anh ấy về việc em mong muốn một mối quan hệ vợ chồng bình đẳng, một vị trí được trân trọng...

Kính gửi chị Hạnh Dung,

Em 27 tuổi, làm việc văn phòng, gia đình kinh tế bình thường, ba mẹ là giáo viên cấp II. Gần đây, em quen một người qua mai mối, anh hơn em 7 tuổi, có công việc tốt và gia đình thuộc hàng đại gia.

Sau vài tháng tìm hiểu, anh ngỏ lời cưới, gia đình anh cũng đã đến gặp ba mẹ em. Vấn đề khiến em bối rối nhất là mẹ chồng tương lai. Dù bà nói chuyện nhẹ nhàng nhưng lại thường xuyên nhấn mạnh rằng: “Mẹ không cần con dâu giàu có, nghèo cũng không sao, không có tài sản cũng không sao, nhà mẹ có đủ, miễn là hiền, ngoan và biết chăm sóc gia đình”.

Em nghe thì chỉ dám dạ nhưng trong lòng lại thấy nặng nề. Em có cảm giác bà xem thường gia đình em và muốn em trở thành một phần hoàn toàn thuộc về gia đình họ: phải sống theo nếp nhà họ, lo cho gia đình họ, phục tùng và nghe lời họ, trở thành người của họ.

Anh không nói gì nhiều nhưng rất nghe lời mẹ. Em bắt đầu tự hỏi: Nếu sau này về làm dâu, mình có thực sự được là chính mình không? Em không sợ nghèo, không sợ vất vả nhưng sợ bị gò ép, coi thường.

Em nên tiếp tục mối quan hệ này không? Có phải em đang suy diễn quá nhiều? Mong Hạnh Dung cho em lời khuyên.

Thu Dung

Ảnh minh họa: Internet
Ảnh minh họa: Internet

Em Thu Dung thân mến,

Từ thắc mắc của em, Hạnh Dung nhận ra em là người rất tinh tế, tự trọng và thận trọng trong mọi quyết định, suy nghĩ, hành xử với người xung quanh và về cách người xung quanh đối xử với mình. Điều đó rất tốt đối với một cô gái có tuổi đời khá trẻ như em, nhất là trong một quyết định quan trọng như hôn nhân.

Không có gì sai khi một người mẹ mong con dâu "hiền, ngoan, biết chăm sóc gia đình" nhưng nếu những kỳ vọng đó được đưa ra theo kiểu ràng buộc, theo kiểu "vào nhà tôi thì phải sống như thế này" thì rõ ràng em có lý do để lo lắng. Hôn nhân không chỉ là sự gắn bó giữa 2 người mà còn là sự đan xen của 2 nếp nhà, 2 hệ giá trị. Nếu em cảm thấy có nguy cơ bị "hòa tan" vào gia đình chồng, mất đi tiếng nói và cá tính, việc em cảm thấy lo lắng là chính đáng.

Xuất phát từ sự chênh lệch về kinh tế của 2 gia đình, việc bà nhắc đi nhắc lại rằng bà không cần con dâu giàu có khiến em dễ cảm thấy bị so sánh, xem nhẹ hoặc đặt ở vị trí phải phục tùng.

Nhưng chúng ta không thể khẳng định bà có thực sự nghĩ như thế hay không. Có thể sự thật là như vậy nhưng cũng có thể chỉ là em cả nghĩ, suy diễn. Ta không nên kết luận vội vàng rằng bà là người thế nào mà chỉ cần tập trung vào một điều: chồng tương lai của em là người như thế nào.

Việc anh ấy "không nói gì nhiều" nhưng "rất nghe lời mẹ" không nhất thiết là điều xấu nếu đó là sự hiếu thảo đúng mực. Nhưng nếu nó đồng nghĩa với việc anh ấy không biết bảo vệ chính kiến, không chủ động giữ hòa khí giữa mẹ và vợ thì sau này em có thể sẽ luôn phải nhún nhường mà không có ai chia sẻ.

Hạnh Dung không khuyên em lập tức dừng lại nhưng em cần có thêm thời gian để quan sát, trò chuyện thẳng thắn hơn với anh ấy về những điều em mong muốn: một mối quan hệ vợ chồng bình đẳng; một vị trí được trân trọng, không bị ai áp đặt hay xem thường trong cuộc sống hôn nhân. Hãy để ý xem anh ấy có lắng nghe em, có hiểu và chia sẻ những băn khoăn đó và quan trọng hơn cả là anh ấy có đủ bản lĩnh để trở thành điểm tựa, cầu nối giữa em và gia đình.

"Em không sợ nghèo, không sợ vất vả nhưng sợ bị gò ép, coi thường" - hãy lấy điều đó làm tiêu chí đánh giá lại sự lựa chọn của mình. Đừng vội vã, đừng để bị ép phải quyết định nhanh chóng ngay ngưỡng cửa hôn nhân. Nếu anh ấy trân trọng em thực sự, những lo lắng của em sẽ được lắng nghe, hóa giải.

Hạnh Dung

Chia sẻ tâm tư cùng chị Hạnh Dung của Báo Phụ nữ, mời bạn gửi câu hỏi trực tiếp trong khung “Chat với Hạnh Dung” dưới đây, hoặc gửi về email: hanhdung@baophunu.org.vn

Chat với Hạnh Dung
Ý KIẾN BẠN ĐỌC(7)
 

news_is_not_ads=
TIN MỚI