PNO - Có lẽ mẹ không bao giờ quên được cái cảm giác thất vọng tràn trề khi nghe bác sĩ thông báo: con gái! Mẹ nằm lặng đi, nghĩ đến khuôn mặt thất vọng của ba, nụ cười mỉa mai của bà nội…
PNCN - Hai năm nay, thỉnh thoảng người ta lại thấy một phụ nữ tiều tụy đến trường tiểu học Đoàn Kết, TP. Vũng Tàu (Bà Rịa - Vũng Tàu) nhìn vào lớp học, đảo mắt tìm kiếm… rồi thất vọng bỏ đi.
PNCN - Tôi làm bố đơn thân đã 18 năm. Con trai vừa mới lập gia đình năm ngoái. Vợ tôi mất vì bệnh lúc cháu mới được 13 tuổi. Bây giờ nhìn lại, cũng không hiểu vì sao mình vẫn sống đơn thân từ bấy đến giờ, mặc dù không phải không có người thương. Có lẽ, vì tôi thương con trai. Khoan còi cọc, thiếu mẹ nên lại càng hay đau ốm. Lấy vợ lần nữa thì cũng phải san sẻ bớt tình cảm, cũng phải mang hạnh phúc làm mẹ đến cho người ta. Tôi sợ không thương được đứa con nào khác như thương Khoan, nên nhiều người mai mối, cũng có người yêu thương mà rồi không thành.
PNCN - Ba và mẹ vẫn yêu nhau, nhưng phải quyết định ly thân sau bảy năm trời sống trong cãi vã.
PNCN - Con trai tôi 10 tuổi, nhưng cháu rất thích hóng và bàn chuyện “thời sự”. Trong nhà có điều gì không vui, cháu cũng qua hàng xóm kể, nhà hàng xóm có động tĩnh gì, cháu lại về tường thuật.
PNCN - Nhà chỉ có hai chị em Di Nhiên và An Nhiên, không thương nhau, không chơi vui vẻ với nhau sao được.
PN - Một bữa tình cờ xem chương trình Gương mặt thân quen, nghe xướng tên Khởi My, con gái chín tuổi của tôi bỗng reo lên: “Chị Khởi My, thần tượng của con!”.
PN - Đọc câu chuyện của chị Nguyên (Báo Phụ Nữ ngày 3/4), tôi tóm được ý chính chị muốn nói là gieo nhân nào gặt quả đó. Nhưng trong thực tế, nhiều người làm ác mà vẫn nhởn nhơ, ngày càng giàu lên, con cái sống trong nhung lụa, chính vì vậy mà chẳng ai sợ, cứ lao vào kiếm tiền bất kể đó là những việc làm bất lương, ai chết mặc họ. Và theo tôi, lối sống đó bắt nguồn từ một nền giáo dục què quặt.
PN - Con điền tên ngôi trường ưa thích vào hồ sơ đăng ký dự thi. Một bước ngoặt lớn mở ra cho cuộc đời con trai của mẹ. Vậy mà sao mẹ thấy con không chút gì lo lắng?
PNO - Có lẽ do nạn bạo hành chỉ xảy ra trong phạm vi gia đình nên bạo hành gia đình không bị xem là tệ nạn xã hội dù hệ lụy của nó có khi rất nghiêm trọng.
Vậy cho gọn, khỏi đụng chạm. Đó là nguyên tắc của các mẹ chồng nàng dâu thời nay. Văn minh quá chứ! Tuy nhiên, tưởng chừng đã riêng, mọi chuyện sẽ yên, nhưng “thiên tai” vẫn diễn ra.
PNO - Ngày em gái tôi dẫn cậu người yêu về nhà giới thiệu, ba mẹ tôi như phát sốt vì người yêu của em gái để tóc dài, bấm khuyên tai, có hình xăm khắp người, chỉ nhìn qua là đủ hiểu không được đứng đắn.
PN - Nhà mình sắp sửa đón em bé chào đời. Trước đó, ba mẹ đã dành nhiều thời gian để giải thích cho Bin hiểu về sự xuất hiện của em: “Từ nay, gia đình có thêm một thành viên, là em gái của Bin”. Bin sẽ trở thành anh Hai, với nhiều “bổn phận, trách nhiệm”, mà việc trước tiên là biết thương yêu em, phụ giúp ba mẹ trong việc chăm sóc, dỗ dành em.
PN - Gần tới giờ đi ngủ, điện thoại đổ chuông, dì Ba tôi trên thành phố gọi về. Giọng dì lạ lắm, không còn uy quyền, sắc bén như trước nữa. Dì hỏi má tôi ngủ chưa, chưa kịp nghe câu trả lời dì lại hỏi thăm chuyện cây trái, ruộng vườn…
PN - Con được đề cử đi thi người đẹp của công ty. Cả tháng trời con không về quê vì phải tranh thủ tập luyện đi đứng, rồi chạy đôn chạy đáo lo quần áo trình diễn. Đủ thứ áp lực dồn lên con, nhân viên mới toanh bỗng dưng được chọn làm gương mặt của bộ phận kinh doanh công ty.
PN - Anh đi làm về, đã mệt lại thấy vợ không vui thì chẳng thể nào thoải mái được. Chị nhìn chồng, mặt đăm đăm, quạu quọ. Không khí gia đình vì thế càng trở nên nặng nề. Tụi nhỏ thấy vậy thì len lén tránh xa kẻo bị… văng miểng.
PNO - Khi tôi lớn lên và bắt đầu ý thức được những gì đang xảy ra xung quanh, là tôi đã nghe hàng xóm truyền tai nhau rằng: cha tôi là kẻ nghiện rượu nặng. Không chỉ nghiện rượu, cha còn nghiện cả thuốc lá và trò đỏ đen.
Giờ rảnh, mấy chị em trong cơ quan tôi thường chia sẻ với nhau chuyện nhà cửa, chồng con, công việc hay chuyện siêu thị giảm giá mặt hàng… Chuyện thì nhiều nhưng chủ đề nuôi dạy con bao giờ cũng sôi nổi hơn cả.
PNO - Mấy ngày nay, khắp các trang mạng từ facebook đến báo chí sôi sục chuyện ca sĩ “single-mom” Thái Thùy Linh được bình chọn làm gương mặt trẻ tiêu biểu 2012. Lời xin lỗi có, lời bênh vực cũng có, chuyện đã khép nhưng vết thương lòng của Linh và những bà mẹ đơn thân hẳn không dễ phai nhạt…
PN - Chú thím Ba của tôi là nông dân. Nhà có hơn hai mẫu đất làm lúa hai vụ, còn đất làm đập (lấy nước cho tôm cá vào tự sinh sôi, đến kỳ, xả đập thu hoạch) thì hơn chục mẫu. Chú thím có năm người con trai. Mỗi đứa được cha mẹ mua cho bốn năm mẫu đất để làm đập và nuôi sò huyết. Đứa nào thiếu vốn, chú thím cho mượn; đứa nào chưa muốn ở riêng thì cứ ở chung trong nhà, được làm riêng, chỉ phải làm một số “nghĩa vụ”. Năm thằng em họ của tôi đứa nào cũng khỏe mạnh, siêng sắng, tháo vát.
PN - Bé Na bốn tuổi, học lớp chồi. Con được cô giáo chọn đi thi “Bé khéo tay nội trợ” nên cả nhà xúm vào... luyện thi cấp tốc cho Na. Mẹ dạy Na đủ thứ, từ cách pha nước cam cho đến lột trứng, nhặt rau… Na chưa biết phân biệt rau nào là rau muống, mồng tơi, bồ ngót… Mẹ vừa dạy Na nhặt xong rau muống, đến rau bồ ngót, Na gồng lên, ngắt từng cọng, khiến cả nhà bật cười. Mỗi thứ rau có cách nhặt khác nhau, nên vừa biết phân loại, vừa nhặt đúng cách quả là thử thách quá lớn đối với đứa trẻ mới bốn tuổi. Ba trộn lẫn các thứ rau với nhau, rồi rủ con thi xem ai nhanh tay hơn, chọn rau đúng loại, nhặt đúng cách. Nhờ vậy mà con gái đỡ nhàm chán.
PN - Ngôi nhà cấp bốn cũ kỹ được gia đình tôi mua lại, sửa sang chút đỉnh, làm thêm căn gác gỗ. Nhà có mảnh sân vườn nho nhỏ để ngoại trồng giàn bí, giàn bầu, giậu mồng tơi.
PNO - Vợ chồng tôi hiếm muộn, chữa trị bao năm mới sinh được một mụn con gái. Gia đình tôi sống rất hạnh phúc khi con còn là một đứa con gái nhỏ. Con càng lớn, lo lắng của chúng tôi cũng càng lớn theo, nếu không muốn nói là mất ăn mất ngủ.
PNCN - Cùng với thực trạng gia đình tan vỡ, câu chuyện cha mẹ tranh giành con sau ly hôn đang rất phổ biến. Trong đó, nhiều người dùng “chiêu” ly gián con với người còn lại, không tiết lộ địa chỉ hoặc mang con chung đi “giấu” nơi khác.
PNCN - Tôi đến lớp liên thông của trường đại học X. trong tâm trạng mệt mỏi. Giờ học bắt đầu vào lúc 18g30.