Đầu tháng Mười một này là hội lớp, tôi gửi những tấm ảnh này đến Báo Phụ nữ TPHCM, như lời chia sẻ với đồng môn.
Khi thoải mái “bày biện” sự bất toàn của chính mình, ta đã khuyến khích người khác can đảm, cảm thông và tặng cho họ cảm giác an toàn...
Có nhiều lời nhận xét về một phụ nữ là “sao dạo này già thế, tiều tụy thế”, đặc biệt là những phụ nữ từng được gắn với lời khen xinh đẹp.
Người Nhật tin rằng khi một tách trà chẳng may rơi vỡ hay do lỗi tạo tác mà xuất hiện dấu vết nứt rạn, nó sở hữu một vẻ đẹp độc nhất.
Hành trình du học của con trai khá gian nan, khi 3 lần đi phỏng vấn là 3 lần bị rớt...
Chị nghĩ sẽ rơi vào stress nếu tình trạng lo âu kéo dài: việc nhà bận bịu, việc công ty thì rối do doanh thu sụt giảm, công nợ khó đòi.
Chơi cờ cũng là thể hiện cách sống. Khó khăn không lùi bước, mạnh dạn tiến lên, nhưng có lúc cần biết lui về phòng thủ.
Đó là một khoảnh khắc đẹp khi cả hai vừa rời khỏi chỗ đứng trên hồ, treo mình trên không trung… chuẩn bị rơi xuống nước! Các con đều rạng rỡ.
“Chắc ông trời thương em, biết em bé nhỏ, lại lấy chồng bộ đội công tác xa nhà nên bù cho em 2 thằng con trai dũng cảm”.
Một ngày, đang ăn cơm, má à thật to rồi cầm kéo ra vườn. Má tỉa nhánh cà chua, tỉa đến các chùm trái.
Họ hàng tôi đông nên 1 năm nhà tôi cũng đi trả lễ hơn chục đám giỗ, đều là chú bác cậu dì ruột, không từ chối được.
Tôi rất thích bức ảnh ghi lại khoảnh khắc bà ngoại - mẹ tôi - cắt tóc cho bà nội - mẹ chồng tôi - bên gốc mai già trước sân.
Mẹ Quyên đã có một quyết định "động trời", khiến cho nội ngoại đều mắt tròn mắt dẹt: tìm vợ bé cho chồng.
Nhiều bạn trẻ kém ý thức cộng đồng nhưng lại đề cao quá mức cuộc sống cá nhân, làm ảnh hưởng đến cuộc sống của nhiều người xung quanh.
Mẹ tôi hay bao người mẹ trên thế gian này đều sống cho con mình như thế. Tôi nằm viện 1 lần mà mẹ muốn ở bên chăm mãi.
Có người vui sướng vì yêu, có người cả đời đi từ thất bại này đến thất bại khác. Phải chăng đó là số mệnh hay chỉ vì họ không biết yêu?
Ông xã tôi cầm cái máy ảnh bảo “2 chị em chụp hình nè” và đó chính là tấm ảnh đầu tiên của chị em tôi sau 20 năm xa cách.
Ròng rã suốt 5 năm, chị vừa chăm sóc chồng nằm trên giường bệnh, vừa nuôi con vào đại học...
Nghe điện thoại reo, thấy số của Út là tim mẹ dội lên. Út kiếm được nhiều tiền đi nữa, liệu có mua lại được cho mẹ giây phút bình yên?
Họ được gọi là phái yếu. Thế nhưng khi gia đình gặp biến cố thì sự “phủ sóng” của phái yếu đã cứu rỗi được oan nghiệt của nghịch cảnh.
Báo Phụ nữ hân hạnh đón tiếp giáo sư, tiến sĩ Vũ Gia Hiền - qua chủ đề đặc biệt về sự mạnh mẽ của… “phái yếu”.
Về chung nhà sau hơn 10 năm, tôi nhận ra, vợ chồng có nhiều bạn bè chung là điều kiện tốt giúp cuộc hôn nhân thêm gắn kết.
Đấy là con trai tôi, nhập học mùa COVID-19. Bức ảnh luôn nhắc tôi về những ký ức đặc biệt.
Hợp rồi tan, tan rồi lại hợp. Cưới nhau 3 năm chưa có con, ông bà cố cưới vợ mới cho con trai để có cháu nối dõi.
Kết quả của tháng Chín, dựa trên lượt like, share của bạn đọc nhiều nhất thuộc về tác phẩm: Vết sẹo của cha.