Hai mẹ của Hiên đều rất yêu bố, và bố cũng yêu cả hai, vừa tình vừa nghĩa, rất khó so sánh.
Sự tiện lợi và hiện đại dường như đã lấy đi một thú vui giản dị: đi mướn sách.
Muốn nhắn bà điều gì, ông sẽ viết một lá thư nhỏ với dòng chữ ngắn gọn, lại cũng có những lá thư dài.
“Ôi, lạ thế! Trời còn sáng mà mẹ đã về rồi!”, con reo lên. Đúng một tuần sau, tôi xin nghỉ việc vì câu nói “nhói lòng” đó.
Có một đại gia đình quây quần, lập thành một xóm nhỏ yên bình. Giữa nhịp sống sôi động, họ hồn nhiên và bình tĩnh sống.
Nhiều chị em than, thời nay những người đàn ông đáng mặt làm chồng hình như đã “tuyệt chủng”.
Chị hàng xóm của tôi có cuộc sống hôn nhân rất lý tưởng. Gần 30 năm gắn bó chồng vợ, nhưng số lần cãi vã chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Chúng ta sống như thể chẳng bao giờ có sự chia lìa của sinh ly tử biệt. Song sự cạn kiệt của duyên số luôn đến vào những thời khắc bất ngờ.
Mẹ hay ra khỏi nhà để những lời nói giận giữ không đâm vào lòng cha. Bà cũng đi dọc con đường làng để dịu đi những cảm xúc cuồn cuộn.
Ngoại năm nay đã 103 tuổi, vẫn còn cầm đinh, cầm búa tra cán cuốc, đóng từng nhát chính xác không trật phát nào.
Rất nhiều người đang tự hỏi vì sao họ cho đi rất nhiều nhưng chồng không động lòng.
Nắng sớm mai trong veo dễ làm người ta phấn khích, còn nắng chiều là thứ nắng dễ làm tôi thấy bồi hồi, lòng lắng xuống với một cảm xúc khó tả.
Không hiếm những bà vợ có chồng bên cạnh mà như mẹ đơn thân, vì chuyện lớn, nhỏ đều một tay bà lo.
Má tôi là mẹ đơn thân, bà rất ít cười, có lẽ do cả đời lam lũ với những công việc không tên để nuôi con và những nỗi buồn giấu kín.
Mỗi khi nghe câu hát “thùng thình thùng thình, trống ngoài đình rộn ràng, có con sư tử vui múa quanh vòng quanh…”, cảnh tượng năm đó như hiện ngay trước mắt.
Những chuyến về thăm nhà cứ thưa dần, dù bây giờ cả hai con đều sắm được xe máy xịn.
Giữa sóng nước mênh mông và tiếng chuông chùa ngân vang, bà nghe trong sâu thẳm như có lời nói bên mình: “Mạnh mẽ lên em”…
Cũng muộn nhưng có còn hơn không, tại sao những năm trước tôi không nghĩ ra việc này nhỉ?
Cứ đến mùa Trung thu, một số khu vui chơi, trung tâm thương mại lại dựng lên những cây ước mơ để các em nhỏ viết ra điều mong ước.
Nhà làm xong, đám con cháu hớn hở trang bị đầy đủ. Nhộn nhịp được một thời gian rồi… ai về với việc nấy ở thành phố lớn.
Sữa mẹ là nguồn dinh dưỡng tốt nhất cho trẻ trong những năm tháng đầu đời. Tuy nhiên không phải ai cũng hiểu tường tận về điều kỳ diệu của sữa mẹ.
Cầu dao đóng, đồng loạt cả sân bãi sẽ bừng sáng trong ánh sáng vàng của những chiếc bóng tròn dây tóc.
1 tháng, phụ nữ chúng tôi thực sự cảm thấy vui và khỏe chỉ khoảng 5-7 ngày. Những ngày còn lại rất tệ.
Hãy tận hưởng hạnh phúc khi còn mẹ, còn mái nhà để quay về.
Me chúng tôi mất trước mùa trăng thu, vào năm bắt đầu đại dịch COVID-19...