PNO - Chị hãy thử cân nhắc thêm một lần nữa: vì điều gì mà chị đã chấp nhận sống với anh ấy 30 năm?
Chia sẻ bài viết: |
Nguyễn Loan 30-12-2023 15:37:01
Sức chịu đựng của chị đáng nể thật, 30 năm là cả nửa đời người rồi còn gì!
Bé Sáu 29-12-2023 16:44:37
Công nhận, chị chịu đựng giỏi thật!
Trịnh 29-12-2023 16:25:27
Tui cũng không hiểu "quan điểm về đồng tiền khác nhau" là khác nhau kiểu gì? Không muốn đóng góp thì cứ nói thẳng, sao cứ phải ngụy biện.
Khánh Thu 29-12-2023 16:21:51
Sao tui dị ứng với mấy ông chồng vô trách nhiệm kiểu này quá!
Mi Ngoan 29-12-2023 16:20:48
Trời, chồng đóng góp bao nhiêu thì cũng là có đóng góp, chị tự ái không nhận thì chị chỉ có thiệt thòi thôi.
Trương Mỹ Hương 29-12-2023 16:13:22
Ông chồng đã mạnh miệng tuyên bố vậy, hãy để con riêng ông ấy lo.
Trương Mỹ Hương 29-12-2023 16:08:33
Hãy mạnh ai nấy sống, nếu nghĩ rằng già rồi cũng chẳng cần tờ hôn thú làm gì. Tiền ai nấy xài, chị nên tìm vui cho bản thân mình như đi du lịch, thăm con cháu, tập thể dục….
Linh Lan 29-12-2023 11:36:50
Cho nên, tôi thường nghĩ, hễ ly hôn rồi ở quách một mình cho khỏe. Đèo bòng thêm khi mà quyền lợi tách bạch, chỉ thêm phiền
Trương Mỹ Hương 29-12-2023 08:28:29
Theo thiển ý của mình, chị chịu đựng được đến nay là quá đủ rồi. Với một ông chồng vô tâm đến mức lạnh lùng như vậy, không cần cố gắng kéo dài hơn nữa.
Nếu anh ấy không có câu trả lời rõ ràng lý do không đăng ký kết hôn, em cần suy nghĩ lại về việc đi xa hơn.
Hãy tin vào trực giác. Trong khi ba mẹ chưa hiểu em, chính em phải là người chăm lo cho bản thân.
Đừng để những nghi ngờ chưa có căn cứ gì dằn vặt mình nhưng cũng đừng chủ quan hay không dám đối diện, né tránh vấn đề.
Nhìn từ khía cạnh tích cực, đây là cơ hội để em làm mới bản thân, vun đắp tình cảm gia đình.
Mệnh lệnh hay sự ép buộc sẽ dẫn đến những phản ứng tiêu cực biến kỳ nghỉ hè của con thành cuộc chiến giữa con và cha mẹ.
Tiền vào túi người ngoài mình còn chấp nhận, không lý gì tiền vào tay người ơn, mình lại tiếc nuối, băn khoăn.
Anh không phải là người chịu trách nhiệm cứu vãn cuộc hôn nhân của người khác nhưng im lặng cũng là sự tiếp tay cho sai lầm.
Lùi lại một chút để con hiểu mình phải tự đối mặt với mọi vấn đề của cuộc đời mình chính là giúp con lớn lên.
Đã 2 lần vợ chồng cãi nhau, con bé bỏ qua nhà em ngủ, chồng nó qua xin lỗi rồi đưa vợ về.
Hãy chia sẻ sự lo lắng của mình với con bằng tình cảm chứ không phán xét hay cấm cản.
Hai người yêu nhau chỉ có thể giữ nhau bằng niềm tin, bằng sự tôn trọng và bằng cách mở lòng ôm vào những niềm vui, hạnh phúc của nhau.
Có nhiều cách thương con, thương cháu nhưng mình cần có cách phù hợp.
Vợ chồng em có thể nói rằng hè năm nay bận công việc, muốn dành thời gian cho con cái và nghỉ ngơi nên không tiện nhận cháu về quê.
Một người con có hiếu sẽ không dùng sự im lặng và tuyệt tình để trừng phạt mẹ mình vì không được tiếp tục giúp tiền.
Đừng để nỗi sợ hãi quá khứ khiến mình mất đi cơ hội hạnh phúc.
Hãy nói chuyện với chị thật nhiều và bắt đầu ngay vì lần lữa đôi khi là quá muộn.
Triết gia Friedrich Nietzsche từng nói: "Không phải là sự thiếu hụt tình yêu, chính sự thiếu hụt tình bạn mới khiến hôn nhân không hạnh phúc".
Thế hệ trẻ bây giờ có những thay đổi trong quan niệm “bạn thân”.