PNO - Luật sư Nguyễn Kiều Hưng nhận xét rằng, việc phân chia tài sản chung của cha mẹ là hết sức nhạy cảm. Cha mẹ cần họp gia đình, phân tích hợp lý và nhất thiết phải nhận được sự đồng thuận của số đông, tránh thiên vị.
Chia sẻ bài viết: |
Giang 05-11-2024 13:59:18
Tôi thấy bố mẹ như vậy cũng ích kỷ, và làm con cái khó phát triển. Cha mẹ phải công bằng với các con: tại sao không chia đều các con và cha mẹ bằng nhau, để các con có món quà cho cơ hôi phát triển ngang nhau. Đằng này người hơn người kém, chưa kể người phụ nữ thiệt thòi hơn đi lấy chồng sinh con chưa biết cuộc sống may rủi thế nào, trong khi con trai sức dài vai rộng. Tôi nghĩ pháp luật lên công bằng, khi sinh con ra cha mẹ có nghĩa vụ trao cho con nền tảng vốn liếng sống không thể chuyên quyền ích kỷ bất công bằng với các con mầm mống của những vấn đề vô đạo đức xã hội. Là cha là mẹ phải công bằng và luật pháp phải bảo vệ sự công bằng. Không thể nói đất đai là của cha mẹ muốn chia cho ai thì cho, vậy sinh con ra xong nuôi lớn đuổi ra đường hay sao? Tôi nghĩ đất đai là tài sản chung của cha mẹ và con cái ( vì cha mẹ tự nguyên sinh con ra phải đảm bảo lợi ích sống cơ bản cho chúng) có thế XH mới nhanh phát triển, nhiều sáng kiến sáng tạo và phát triển kinh tế, không thể cứ cái nhà cái cửa là hết đời, đất đai phân lô bán nền,kinh tế nước nhà không phát triển.
dân lành 15-03-2023 21:13:10
Xin hỏi: Nếu bố mẹ ở với con nào thì tài sản của bố mẹ sẽ chia cho người con đó nhiều hơn, so với các con cái khác đã đi lấy chồng, hay đã ra ở riêng, không chăm sóc bố mẹ ? Có đúng không ?
dân lành 15-03-2023 21:04:20
Thông thường cha mẹ đều ở cùng các con trai, còn con gái thì đi lấy chồng, ở với nhà chồng. Do đó khi cha mẹ đã già, thì chia đất cho con trai lớn hơn, cho con gái một ít tùy theo suy tính. Như vậy có đúng không ? ? ?
Nói đến chuyện ra ở riêng con trai phớt lờ còn con dâu thủ thỉ: “Cho tụi con ở với ba mẹ, cháu được gần ông bà, chứ ở riêng buồn lắm”.
Tôi rất thích một người đàn ông, vậy nên tôi đã nhắn tin nhiều, kết quả là anh ấy biến mất.
Nếu một mối quan hệ khiến bạn sợ hãi việc từ chối, khiến bạn phải chứng minh giá trị bằng tiền bạc hay quà cáp... đó không phải là yêu.
Im lặng đúng lúc là đỉnh cao của trí tuệ cảm xúc. Sự im lặng khi ấy chất chứa cái nhìn thấu cảm, sự bao dung, lòng kiên nhẫn, tình yêu thương.
Mệt biết bao nếu người trong cuộc luôn ảo tưởng và cố định nghĩa hạnh phúc bằng vật chất phù phiếm.
Việc người này hay người kia tìm kiếm khoái lạc “song song” với ân ái vợ chồng, đa phần do thói quen hoặc do thiếu thốn.
Tình cảm, thời gian, đến cả tiền tích lũy của tôi, chị gái cũng tỉ tê mượn. Và tôi cứ thế ngoan ngoãn với hai tiếng “phụ chị”.
Tâm trí tôi tự dưng hiện lên câu hỏi: Nếu không có chồng bên cạnh thì sao? Ngay lập tức tôi sợ hãi xua đi suy nghĩ điên rồ này.
Hơn 5 năm quen biết nhau, lúc nào bạn cũng ngập trong khó khăn và liên tục mượn tiền Thùy.
Lời hỏi han xuất phát từ sự quan tâm, nhưng đôi khi lại vô tình trở thành gánh nặng cho người trong cuộc.
Quyên đã hiểu, mẹ chồng không thể là chỗ dựa cho đời cô. Tiền bạc, tài sản của mẹ cho cũng không giúp cô hạnh phúc.
Huyền thất nghiệp đã 3 tháng, mỗi khi chia sẻ, tâm sự với chồng, anh đều nói sẽ không sao, nhưng Huyền vẫn cảm thấy nỗi buồn len lỏi.
Yêu và cưới người cha đơn thân, bạn phải trong tâm thế bước vào một thế giới đặc biệt.
Tôi từng có người chồng suốt ngày rượu chè bê tha. Trong cơn say xỉn, anh không đánh vợ nhưng thường đạp tung cửa phòng lúc nửa đêm.
"Chiều Mạc Tư Khoa rừng dương như trầm lặng, mà nghe câu dặm rằng hết giận rồi thương, ơi câu hò quê hương em hát chiều nay sao mà thương mà nhớ…"
Miếng chùi xoong, cây cọ bình và giá treo bọt biển… Tất cả đến từ một đơn hàng đặt trong lặng lẽ của chồng tôi.
Đôi khi, thứ giữ ta lại ở cuộc đời này không phải là thứ đẹp lung linh, mà là trách nhiệm, là tiếng khóc của con...
Câu nói của chị gái cứ ám ảnh trong đầu: “Em cứ nghĩ cho kỹ, 3 triệu đồng nuôi mẹ có thực sự nhiều không mà phải đắn đo tính toán”.