Bây giờ, công dân Việt Nam chỉ cần mua vé máy bay, cầm hộ chiếu (passport) ra sân bay là có thể vô tư tới 48 quốc gia mà không cần phải có thị thực (visa).
Thiên tai chỉ lùi bước khi chúng ta ai cũng sống và làm việc có trách nhiệm và đối xử với thiên nhiên đúng như với cái tên người ta thường gọi “mẹ thiên nhiên” chứ không phải “con ở thiên nhiên”!
Khi các cô gái đua nhau đi thi hoa hậu để đổi đời, giá trị thực sự của họ chỉ là tiền. Đồng tiền trở thành mục đích của không ít cô, đến mức họ có thể đánh đổi những giá trị khác.
Chủ đầu tư trên dửng dưng với mạng sống công nhân, liệu có biết nhục không? Xin mạn phép nói với lãnh đạo Công ty cổ phần Gami Hội An rằng: “Mạng công nhân cũng là mạng người”.
Hãy chân thành tìm cách mà thích ứng, đối phó, tự vệ trước thiên tai; hãy dẫn dắt những cuộc thi thố, trình diễn nhan sắc về gần hơn với cái đẹp có… tư duy.
Với tư cách là người đứng đầu Bộ chịu trách nhiệm, Bộ trưởng cần phải lên tiếng phân định đúng sai rõ ràng về vòng bán kết cuộc thi HHHV 2017 vừa qua. Đây không phải là thời điểm thích hợp cho sự im lặng, thưa Bộ trưởng!
Trước khi đề xuất “tài chính bảo hiểm thiên tai và rủi ro thiên tai” đặt lên bàn nghị sự APEC, tôi nghĩ, có một thứ bảo hiểm còn lớn và nặng lòng hơn là bảo hiểm tình người, để bớt những “rủi ro” của sự vô cảm.
Khi nỗi đau của người dân bị đặt sang bên lề, có lẽ đó là lúc vô cảm lên ngôi và đồng tiền leng keng cất tiếng nói của nó.
Khoản 4, Điều 34 Dự thảo Luật An ninh mạng Việt Nam đang rất được dư luận quan tâm và đề nghị làm rõ bởi nếu Luật này được thông qua có thể sẽ trở thành rào cản kinh tế và khiến Facebook, Google phải rút khỏi VN.
Vụ bê bối mỹ phẩm giả liên quan đến bà chủ TS Group- Nguyễn Thu Trang vừa được phanh phui đã khiến không ít người phải giật mình khi đây lại là đơn vị có khá nhiều sao Việt 'góp mặt' trong vai trò Đại sứ thương hiệu.
Nước mắt của người Nga đã rơi vì “cái đẹp của đất trời”, nơi con người cần được yêu thương và bảo vệ, nơi mãi mãi “Hòa bình - ruộng đất - bánh mì” là chân lý của cuộc “phiêu lưu tuyệt vời” của triệu triệu cần lao…
Cứ ngỡ chuyện người ta xếp hàng từ mấy ngày trước đội nắng mưa chầu chực mua sản phẩm mới chỉ còn trong dĩ vãng hay là chiêu trò tiếp thị. Vậy thì tại sao điều đó lại xảy ra với Apple iPhone X?
Chỉ có nguồn tri thức quý báu, những tinh hoa lĩnh hội từ bốn phương lại không hề được đánh thức, khơi dậy và phục vụ cho những giấc mơ có thật. Nó bị mài mòn và ngày qua ngày, cơm áo cứ ghì sát đất.
Chúng tôi không cần được ưu tiên, cũng không muốn bị quy chụp; chỉ muốn được nhìn nhận như mọi gia đình bình thường. Chỉ vậy thôi, là đủ!
“Sống sao cho vừa lòng người?”, có thể là lời hờn giận của ai đó, nhưng là một hoa hậu, đại diện cho cái đẹp, cái hoàn mỹ, các cô buộc phải sống cho vừa lòng thiên hạ đó. Các cô có biết không?
“Sống sao cho vừa lòng người?”, có thể là lời hờn giận của ai đó, nhưng là một hoa hậu, đại diện cho cái đẹp, cái hoàn mỹ, các cô buộc phải sống cho vừa lòng thiên hạ đó. Các cô có biết không?
Từ vụ án VnPharma lộ ra giá thuốc bị nâng khống cho đến khăn lụa Khaisilk giả xuất xứ nguồn gốc cho thấy bản chất của vấn đề: Nhằm trục lợi nhiều hơn, từ lãi “khủng” cho đến niềm tin…
Anh Khải đính lên những chiếc khăn lụa được gia công, sản xuất ở xứ người bằng “made in Vietnam” nhưng không thể đính lên sự trung thực - của một con người, trước cả khi là một nhà buôn.
Một lần Khaisilk bất tín, với những sản phẩm lụa giá cao ngất trời, thì có lẽ người dùng sẽ khó mà tiếp tục đặt niềm tin đối với thương hiệu này.
Chiều 23/10, Thanh tra Chính phủ chính thức công bố kết luận thanh tra việc quản lý đất đai, cấp phép xây dựng và quản lý xây dựng; việc chấp hành pháp luật về minh bạch tài sản,.....
Người ta đâu có quên, phía trước những giọt nước mắt này, anh đã cười trên đống tiền, trên nỗi đau khổ của ngàn vạn bi kịch mang tên bệnh nhân ung thư.
Ngày 23/10, khi phiên tòa xét xử phúc thẩm vụ án VN Pharma chưa tiếp tục xét xử, lực lượng công an hỗ trợ tư pháp đã đọc lệnh bắt tạm giam Nguyễn Minh Hùng và Võ Mạnh Cường. Thời gian tạm giam là 90 ngày.
Giao phố đi bộ cho đơn vị xã hội hóa cho thuê lại làm nơi kinh doanh, Sở Du lịch TP.HCM đã tước bỏ của người dân một không gian văn hóa, biến nơi đây thành chốn kinh doanh và đẩy người dân ra hai bên vỉa hè.
Như lời chúc mừng gửi đến Hội, chỉ trong một ngày, còn những đóng góp thầm lặng, những nỗ lực không ngừng của cán bộ, hội viên thì lại dành cho những ngày còn lại…
Người dân ngán ngại nhất là tất cả công chức rồi đây sẽ ăn mặc như hoa, “đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên” nhưng hồ sơ giấy tờ, những quyền lợi thiết thân của họ vẫn “án binh bất động”, hành hạ công dân “lên bờ xuống ruộng”.