Câu chuyện bắt đầu với một người mẹ vừa sinh con, đang tìm công việc có thể làm tại nhà để kiếm thêm thu nhập.
Nhiều lần chị tưởng mình đủ quyết tâm để chấm dứt hôn nhân, nhưng rồi chị cắn răng ở lại để "đẹp mặt gia đình".
Họ buồn nhất không là việc phải gửi tiền về quê, mà là sự “bất công” trong cách mà cha mẹ “trói buộc” các con vào chữ trách nhiệm.
Vài tuần tin nhắn quan tâm qua lại, chị tưởng như mình đã gặp được tri kỷ trong lòng...
Hạnh phúc của chị “đóng đinh” vào việc được lo toan, dặn dò; vào chăm lo cho con trong ràng buộc.
Trước đây Linh chọn Hưng vì cần một chồng giản đơn, hiền lành. Còn bây giờ, bạn lại đôn đáo muốn chồng mình tháo vát để thành công.
Nhìn bãi chiến trường trước mắt, tôi bất lực, uất ức, tủi thân đến ứa nước mắt. Cuộc sống của một người mẹ đơn thân thực sự chưa bao giờ dễ dàng.
Chẳng có chuyện gì to tát, chỉ là mâu thuẫn thường ngày, nhưng hình như tình cảm vợ chồng đã có dấu hiệu nhạt phai.
Khủng hoảng ly hôn là một giai đoạn không hề dễ dàng. Tùy theo cách cuộc hôn nhân kết thúc, mức độ khủng hoảng cũng khác nhau.
Không thiếu những người thu nhập ngất ngưởng, nhưng không biết quản lý tiền nên vẫn lao đao thiếu thốn...
Đàn ông giỏi làm ra tiền nhưng chi tiêu vung tay thì tiền cũng tìm cách chạy qua túi người khác, vợ con chẳng được nhờ.
Nguyên nhân sâu xa của sự “lột xác” là do Duyên sợ mất chồng. "Nếu mình không thay đổi, anh ấy sẽ đi tìm những quan hệ ngoài luồng”, Duyên thành thật.
Chiều muộn, anh vẫn nán lại nhìn Quỳnh, trong khi ở nhà, vợ anh đang chờ chồng về ăn cơm.
Ngày ba tôi đi với người vợ mới, mẹ tôi vừa hận vì bị phản bội, vừa tủi phận mình nghèo.
Nhiều hội nhóm khai thác nội dung phụ nữ vất vả, thiệt thòi nhưng không được chồng ghi nhận, với mục đích tăng tương tác, tăng thành viên.
Tự dưng anh tốt một cách lạ lùng với mẹ con tôi làm cho trực giác trong tôi chợt bất an. Liệu anh có đang làm điều gì có lỗi?
Tôi tự nhủ lòng mình sẽ tập sống chậm lại từ từ. Bắt đầu bằng việc nói với nhau những câu chân thành trong mỗi cuộc gặp gỡ…
Có thể, trước khi làm vợ chồng, nhiều đôi đã từng làm bạn. Tuy vậy, tình bạn sau hôn nhân mang màu sắc rất khác và cũng cực kỳ quan trọng.
Chị cứ nghĩ những ngày thất nghiệp là khoảng thời gian mệt mỏi nhất, nhưng bây giờ, khi đã có việc làm, hôn nhân vợ chồng chị càng nặng nề, căng thẳng.
Có nhà mới nhưng tôi bức bối vì quá nhiều người thân của vợ đến thăm và ngủ lại. Tần suất “ở nhờ” ngày càng tăng.
Tôi không đẹp, không học hành đến nơi đến chốn, nhưng có sức khỏe và lanh lợi, trong khi anh vừa nghèo vừa chậm chạp.
Cứ có một cuộc lạc lòng của đàn ông là y như rằng rất nhiều đàn bà tự nghĩ do mình chưa đủ đẹp, chưa đủ hấp dẫn, chưa đủ giỏi giang...
Chị nói với mẹ: “Mẹ giúp con nhé! Nếu anh ta không nuôi con, con sẽ nuôi cả 2 đứa. Con tin là rồi con sẽ ổn”.
Kiếm tiền vất vả, nhưng việc nội trợ vất vả không kém với hàng tá việc không tên.
"Phông bạt" lung linh có mang lại mình và những người thân yêu cảm giác dễ chịu? Hay sự che đậy chỉ làm ngột ngạt thêm các mối quan hệ?