NGUYỄN TRƯỜNG TỘ VỚI TRIỀU ĐÌNH TỰ ĐỨC

31/05/2013 - 09:50

PNO - PNO - Nguyễn Trường Tộ với triều đình Tự Đức (NXB Trẻ) là tác phẩm nghiên cứu công phu của học giả Nguyễn Đình Đầu. Về nhân vật lẫy lừng Nguyễn Trường Tộ đến nay vẫn còn có nhiều ý kiến trái chiều.

Nhà nghiên cứu Trần Hữu Tá cho rằng: “Bi kịch của Nguyễn Trường Tộ, ngẫm ra là một nghịch lý khó tin nhưng có thật. Yêu nước nhưng không được giúp nước vượt qua đại họa ngoại xâm; thực sự có tài năng xuất chúng nhưng vấp phải vật cản quá lớ n- sự trì trệ bảo thủ, dị ứng với chủ trương duy tân, tự cường của triều đình Tự Đức và sự nghi ngờ dai dẳng của họ với những người tin theo Kitô giáo. Bi kịch lớn lao ấy bình thường ra có thể nhấn sâu những con người nặng lòng với đất nước vào tình trạng trầm cảm, u uất, bế tắc. Nhưng với Nguyễn Trường Tộ thì không. Ông đã bộc lộ một phẩm chất đáng tôn trọng: sự kiên trì nhẫn nại - nhẫn nại đến mức phi thường”.

NGUYEN TRUONG TO VOI TRIEU DINH TU DUC

Chúng ta có thể chia sẻ suy nghĩ xác đáng này qua tập sách Nguyễn Trường Tộ với triều đình Tự Đức của Nguyễn Đình Đầu. Ở đó tác giả tập trung vào khía cạnh quan hệ giữa Nguyễn Trường Tộ với triều đình Tự Đức từ các tư liệu lịch sử đáng tin cậy. Chẳng hạn, các di thảo được trích dẫn, trong đó có các bản điều trần gửi lên triều đình như bài trừ giặc bể; kế hoạch nội công ngoại kích để thu hồi 6 tỉnh Nam kỳ; bổ sung kế hoạch sai sứ đi Tây và đánh úp Gia Định; về việc giao tiếp với người nước ngoài;về việc gởi học sinh sang Singapore học sinh ngữ; về tu chỉnh võ bị v.v….

Thật thú vị khi ta biết Nguyễn Trường Tộ đã từng viết: “Hiện nay tình hình trong nước rối loạn... tiền của sức lực của dân đã kiệt quệ, việc cung ứng cho quân binh đã mệt mỏi, trong triều đình quần thần chỉ làm trò hề cho vui lòng vua, che đậy những việc hư hỏng trong nước, ngăn chặn những bậc hiền tài, chia đảng lập phái khuynh loát nhau, những việc như vậy cũng đã nhiều; ngoài các tỉnh thì quan tham lại nhũng xưng hùng xưng bá tác phúc tác oai, áp bức tàn nhẫn kẻ cô thế, bòn rút mỡ dân, đục khoét tuỷ nước, việc đó đã xảy ra từ lâu rồi. Những kẻ hận đời ghét kẻ gian tà, những kẻ thất chí vong mạng, phần nhiều ẩn núp nơi thảo dã, chính là lúc Thắng, Quảng sẽ thừa cơ nổi dậy. Thế mà sao đối ngoại thì không có cách nào để động đến một mảy may lông của quân Pháp, cũng chẳng thuyết phục được ai để giải vây cho, lại đi tàn sát dân mình, giận cá chém thớt, khiến cho dân bị cái hại “cháy nhà vạ lây”. Thật đúng như câu nói: “đào ao đuổi cá”, “nối giáo cho giặc”. Cây cối trước hết tự nó hủ mục sau mới bị sâu đục; nước mình trước hết không biết tự giữ thể diện thì người ta mới khinh mình; dân loạn bên trong, rồi kẻ địch mới nhân đó mà vào. Như thế loạn không phải chỉ từ bên ngoài mà ở ngay trong nước vậy. Than ôi! Dân chúng phụng sự quan trên, đóng thuế nạp tô, để mong được sống yên thân, thế mà bây giờ lại lấy những thứ nuôi sống người đó để làm hại người, nỡ khiến dân chúng vấp phải họa binh đao, nỡ tranh giành cái nhỏ mà bỏ cái lớn, cũng như muốn bảo tồn cành lá mà lại đem đẵn cả cội gốc. Cho nên mới nói: không sợ thế giặc ngang tàng mà sợ lòng người rời rạc. Lòng người đã rời rạc, đã muốn chóng mất, thì dù có thành trì bằng kim loại, có ao nước sôi cũng phải bỏ mà chạy, ai ở đó chịu chết mà giữ cho!”.

Dù việc làm của Nguyễn Trường Tộ bị trở ngại như ta đã biết, nhưng ta không thể không chia sẻ với nỗi niềm của một trí thức lớn. “Người xưa xét người không xét ở thành bại mà xét ở chỗ có hay không có tấm lòng. Có lòng mà gặp thời đắc dụng là điều may. Có lòng mà gặp thời không tốt, đến phải cô quạnh không chỗ nương thân lại còn mắc tội là điều rất không may. Nhưng nếu lấy điều khoan dung nhân hậu mà xét, thì nhìn vào lầm lỗi của một người có thể biết được lòng nhân hậu của người đó”.

Từ các tài liệu đáng tin cậy, tập sách Nguyễn Trường Tộ với triều đình Tự Đức của nhà ngiên cứu Nguyễn Đình Đầu đã giúp bạn đọc thấy được phần nào chân dung đặc biệt của Nguyễn Trường Tộ.

N.L

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI