Sống chung với mùi hôi, ruồi nhặng
Ông Huỳnh Văn Châu - có nhà cách bãi rác An Hiệp khoảng 100m - bức xúc: “Từ mấy năm nay, bãi rác lộ thiên này gây ô nhiễm dữ dội khiến dân không chịu đựng nổi. Mỗi khi có gió mạnh hoặc mưa dầm, mùi hôi từ bãi rác phát tán, cộng với ruồi nhặng sinh sôi, hoành hành khiến dân phải giăng mùng ăn cơm”.
Một số hộ sản xuất nông nghiệp ở xã An Hiệp và Ba Tri cũng bị mất mùa do tác động của ô nhiễm từ bãi rác. Quá bức xúc, người dân đã yêu cầu dừng chở rác vào bãi này để giải quyết dứt điểm mùi hôi và tình trạng rò rỉ nước rác ra ngoài. Trước đó, vào tháng 7/2023 và tháng 7/2024, người dân cũng đã chặn xe rác vào bãi An Hiệp. Khi đó, UBND tỉnh Bến Tre đã cử lực lượng đến kiểm tra, chỉ đạo xử lý tình trạng ô nhiễm môi trường và cho bãi rác hoạt động trở lại. Thế nhưng, hễ tới mùa mưa, bãi rác lại gây ô nhiễm.
 |
Công nhân dùng thảm bạt che chắn, xử lý ô nhiễm ở bãi rác An Hiệp, tỉnh Vĩnh Long sau khi bị dân phản ánh về tình trạng bốc mùi, rỉ nước thải - Ảnh: Huỳnh Lợi |
Ngoài bãi rác An Hiệp, vùng đồng bằng sông Cửu Long còn có nhiều bãi rác khác bị dân kêu ca về nạn ô nhiễm. Sống cạnh bãi rác tạm Đồng Cây Sao thuộc đặc khu Phú Quốc, tỉnh An Giang, bà Nguyễn Thị Năm cho biết, hàng chục năm nay, người dân sống gần bãi rác này phải hít thở không khí đặc mùi hôi thối, phải sống chung với ruồi nhặng: “Nhiều lúc, tôi muốn dời nhà đi nơi khác sinh sống nhưng không biết đi đâu nên đành chịu trận. Mà càng lúc, rác đổ về càng nhiều, không biết bao giờ mới xử lý xong”.
“Mỗi ngày, Phú Quốc có thêm khoảng 250 tấn rác thải nhưng lại chưa có nhà máy xử lý. Toàn bộ rác sinh hoạt được tập kết vào bãi tạm Đồng Cây Sao để phân loại rồi đốt hoặc chôn lấp tạm thời”. Ông Trần Minh Khoa - Chủ tịch UBND đặc khu Phú Quốc |
Mỗi ngày, tỉnh Cà Mau phát sinh hàng trăm tấn rác nhưng từ giữa tháng 6/2025, lãnh đạo nhà máy xử lý rác thải của Công ty TNHH Xây dựng - Thương mại - Du lịch Công Lý lại thông báo tạm ngưng tiếp nhận rác do hoạt động không hiệu quả. Cụ thể là đơn giá xử lý rác 350.000 đồng/tấn (chưa gồm thuế giá trị gia tăng) được áp dụng hàng chục năm qua khiến trong hơn 10 năm qua, nhà máy phải bù lỗ 200 tỉ đồng. Từ khi nhà máy rác tạm ngưng hoạt động, rác thải ở các hộ dân bị chất đống hàng chục ngày mới được thu gom. Người dân phải sống chung với mùi hôi của rác thải. Thêm vào đó, rác được thu gom không phải chạy vào nhà máy mà được tập kết ở bãi tạm nằm ngay ngõ vào khu dân cư.
 |
Các công nhân phân loại để xử lý rác tại bãi rác tạm Đồng Cây Sao ở đặc khu Phú Quốc, tỉnh An Giang - Ảnh: Phú Hữu |
Ở TP Cần Thơ, lượng rác phát sinh mỗi ngày vượt quá khả năng xử lý của nhà máy xử lý rác EB ở xã Trường Xuân và lò đốt rác ở xã Đông Hiệp. Mỗi khi nhà máy EB bảo trì theo định kỳ, lượng rác dư ra hơn 150 tấn/ngày khiến rác ùn ứ, gây ô nhiễm môi trường, bức xúc cho người dân.
Nên xem rác thải là tài nguyên
Ông Ngô Thái Chân - Giám đốc Sở Nông nghiệp và Môi trường TP Cần Thơ - cho hay, để hạn chế ô nhiễm do rác gây ra, trước mắt, sở yêu cầu xe tải phải chở rác đúng giờ quy định.
Ông Huỳnh Thanh Dũng - Phó giám đốc Sở Nông nghiệp và Môi trường tỉnh Cà Mau - cho biết, đang rà soát, thẩm định đơn giá mới (478.000 đồng/tấn) để trình UBND tỉnh Cà Mau xem xét. Đơn giá này do lãnh đạo Công ty TNHH Xây dựng - Thương mại - Du lịch Công Lý đề xuất, nhằm bảo đảm có lợi nhuận khi cho nhà máy xử lý rác tiếp tục hoạt động. Sở cũng chỉ đạo các đơn vị liên quan tổ chức vận hành một số hố chôn lấp rác dự phòng để rác thải không bị ùn ứ trong thời gian Công ty Công Lý tạm ngưng tiếp nhận rác. Về lâu dài, UBND tỉnh kêu gọi đầu tư xây dựng nhà máy xử lý rác thải theo công nghệ hiện đại ở những khu vực đã được quy hoạch.
 |
Nhà máy Giồng Riềng, tỉnh An Giang có công suất 245 tấn/ngày đang chờ được cấp phép hoạt động, trong khi rác thải tập kết rất nhiều ở 2 bên đường dẫn vào nhà máy - Ảnh: Phú Hữu |
Đối thoại với người dân sống cạnh bãi rác An Hiệp, lãnh đạo Sở Nông nghiệp và Môi trường tỉnh Vĩnh Long cùng đơn vị vận hành bãi rác cam kết sẽ khẩn trương áp dụng các giải pháp kỹ thuật để kiểm soát mùi hôi, nước rác rò rỉ trong quá trình vận chuyển và xử lý rác. Về lâu dài, lãnh đạo sở cho rằng, phải thay thế công nghệ chôn lấp bằng công nghệ tiên tiến như biến rác thành điện năng, thành phân bón để vừa xử lý triệt để ô nhiễm, vừa thu lợi từ tài nguyên rác.
Chi cục Bảo vệ môi trường tỉnh An Giang cũng đề xuất Sở Nông nghiệp và Môi trường tỉnh thay thế phương pháp chôn lấp rác bằng phương pháp ủ chế phẩm sinh học tự nhiên để phân hủy rác thành phân bón. Trên thực tế, người dân xã Phú Hựu, tỉnh Đồng Tháp đã thành công trong việc ủ rác thải hữu cơ và phụ phẩm nông nghiệp bằng men vi sinh, lợi khuẩn để tạo ra phân bón, giúp giảm 50 - 60% chi phí sản xuất và góp phần làm sạch môi trường nông thôn.
Huỳnh Lợi - Phú Hữu
Các nước phát triển ở châu Á xử lý rác ra sao? Nhật Bản là một trong những quốc gia đi đầu trên thế giới trong việc quản lý và phân loại rác thải. Luật Quản lý và Xử lý rác thải (năm 1970) và Luật Tái chế (năm 1991) đã đặt nền móng pháp lý vững chắc cho hệ thống phân loại rác. Rác thải ở Nhật Bản được chia thành rác cháy được (thực phẩm, giấy), rác không cháy được (kim loại, gốm sứ), rác tái chế (chai nhựa, lon, thủy tinh), rác cồng kềnh và rác nguy hại. Mỗi loại rác được thu gom vào các ngày khác nhau, theo lịch cố định. Để nâng cao nhận thức cộng đồng, chính quyền địa phương thường xuyên cung cấp tài liệu hướng dẫn và tổ chức các chiến dịch giáo dục về môi trường. Hạ tầng xử lý rác thải ở Nhật Bản cũng được xây dựng đồng bộ, hiện đại với mạng lưới nhà máy tái chế rộng khắp, cùng các nhà máy đốt rác sản xuất điện năng. Quốc gia này còn áp dụng trí tuệ nhân tạo (AI) để nhận diện rác tự động, bố trí các máy nhận rác tái chế tự động và trả lại tiền thưởng để khuyến khích người dân tích cực phân loại rác. Trung Quốc cũng có những bước tiến đáng kể trong việc quản lý và phân loại rác thải, đặc biệt là sau khi đối mặt với ô nhiễm môi trường. Từ năm 2019, quốc gia này đã triển khai chương trình phân loại rác ở các thành phố lớn, bắt đầu từ Thượng Hải. Chương trình này yêu cầu người dân phân loại rác thành 4 nhóm: rác nhà bếp, rác tái chế, rác nguy hại và rác khác, đồng thời đề ra hình phạt nghiêm khắc cho các hành vi không tuân thủ, gồm phạt tiền hoặc xếp hạng tín nhiệm thấp. Trung Quốc có các chiến dịch truyền thông nâng cao nhận thức của người dân, đưa kiến thức phân loại rác vào chương trình học. Về hạ tầng, Trung Quốc cho xây dựng hệ thống thu gom và xử lý rác hiện đại với xe rác chuyên dụng và các nhà máy tái chế gần các khu đô thị. Công nghệ thông minh cũng được áp dụng để hỗ trợ việc phân loại rác, bao gồm các ứng dụng di động và thùng rác thông minh. Chính phủ Hàn Quốc cũng sớm quan tâm vấn đề quản lý và phân loại rác thải. Hệ thống xử lý rác thải ở Hàn Quốc được xây dựng dựa trên sự kết hợp giữa chính sách hiệu quả, ý thức cộng đồng cao và công nghệ hiện đại. Rác thải tại nguồn được phân thành rác thực phẩm, rác tái chế, rác sinh hoạt thông thường và rác nguy hại. Người dân phải sử dụng túi rác do chính quyền địa phương chỉ định, với màu sắc khác nhau. Nét độc đáo trong quản lý rác thải ở Hàn Quốc là việc áp dụng chính sách “trả phí theo lượng rác” (Pay As You Throw, viết tắt là PAYT). Theo chính sách này, người dân phải mua túi đựng rác chính thức và lượng rác thải sinh hoạt càng nhiều thì chi phí trả cho túi rác càng cao, nhờ đó khuyến khích mọi người giảm lượng rác thải ra, đồng thời phân loại rác đúng cách. Rác thực phẩm ở Hàn Quốc được xử lý đặc biệt, với hơn 95% được tái chế thành phân bón, thức ăn chăn nuôi hoặc chuyển hóa thành năng lượng sinh học. Cơ sở hạ tầng và công nghệ là khía cạnh nổi trội của hệ thống xử lý rác thải ở Hàn Quốc, với các nhà máy tái chế và hệ thống đốt rác thải tạo năng lượng. Thùng rác thông minh và ứng dụng di động cũng được sử dụng rộng rãi. Kinh nghiệm từ 3 nước châu Á trên cho thấy, để xây dựng một hệ thống quản lý và phân loại rác thải hiệu quả, cần kết hợp hài hòa giữa chính sách với việc tuyên truyền nâng cao ý thức cộng đồng và đầu tư vào công nghệ hiện đại. Đây là những bài học quý giá về ứng xử với rác mà các quốc gia như Việt Nam cần học hỏi. Phương Huy |