PNO - Đừng vội dùng những từ ngữ nặng nề trách móc quy chụp nỗi lo lắng của vợ thành bản chất con người. Hãy chịu khó trò chuyện, chia sẻ với cô ấy.
Chia sẻ bài viết: |
vi vi 14-11-2022 06:30:20
6h sáng mà mình cũng phải vào bình luận. Chồng tôi cũng sống cho đi như thế trong khi nhà ở thành phố thuê, con cái cũng chỉ đi học như ở quê nhưng bố mẹ, anh chị em rồi các cháu ai cần giúp đỡ thì không thiếu 1 đồng. Lúc tôi có bầu đi viện xét nghiệm hết 5 triệu chồng tôi đã càu nhàu làm gì mà tiền xét nghiệm nhiều vậy, trong khi tôi là người trả tiền. Tôi cũng rất hoảng sợ khi bản thân chẳng có 1 đồng tiền dự trữ, thậm chi tôi còn không có tiền đóng tiền bảo hiểm nhân thọ mà chồng tôi đã mua. Tôi ngày nào cũng cố gắng tiết kiệm trong khi chồng mình cứ nghĩ là sống như vậy chẳng sao cả, tiền bỏ ra chẳng thấy tiếc gì.
Cô đơn
Chồng chị giống vợ tôi. Mọi việc lớn trong gia đình đều để ông chồng lo, chồng mua nhà nợ 1,5 tỷ áp lực khủng khiếp, trong khi vợ có tiền thì giấu đi đâu. Hết cho em gái vay mua đất, đến cho mẹ vay mua nhà thành phố. Ngán ngẩm hết chỗ nói!
Kế hoạch mua nhà là rất tốt. Nên dùng ngôi nhà mơ ước đó làm mục tiêu lớn để vợ chồng tìm được tiếng nói chung.
Anh và cô ấy muốn xây dựng một gia đình. Mấu chốt của hạnh phúc sẽ nằm ở chỗ cả hai muốn xây dựng một gia đình như thế nào?
Nếu tin tưởng vào nhau để đồng tâm hiệp lực, thì ước mơ có góc riêng để tự do xây dựng gia đình như mình mong muốn mới mau thành hiện thực.
Mối quan hệ chị em ruột trong một nhà thực sự cũng rất phức tạp. Chuyện “từ mặt” chị em, trong văn hóa Việt Nam, là một chuyện khá nghiêm trọng.
Nếu con đã chọn con đường đó, không sợ điều tiếng, vất vả, khó khăn, nghĩa là con đã có kế hoạch của mình. Chị hãy chấp nhận điều đó.
Người vợ cũ vốn đã không coi anh ấy ra gì thì chuyện ly hôn đâu còn gì để phải do dự nữa. Có ngại chăng chỉ là chuyện thủ tục.
Đã vấp té thì phải rút kinh nghiệm để không vấp té lần nữa, chứ sao lại có thể suy nghĩ nông nổi đến như vậy: cưới đại?
Vượt qua giới hạn và chấp nhận sống thử là hai điều hoàn toàn khác nhau. Không thể vì đã vấp mà để cho té luôn.
Sao em có thể nói rằng đây là quãng đời đẹp nhất của mình, khi mà nó chỉ chứa những yêu đương vụng trộm, tội lỗi, dựa dẫm?
Bạn phải chia sẻ với cô ấy rằng bạn muốn có vợ về quê như thế nào và việc cứ phải đi - về một mình khiến bạn buồn lòng ra sao.
Nếu một thời gian qua, em vẫn không thấy anh ấy sử dụng cái áo đó, em có thể hỏi xem anh ấy có thích món quà của em không?
Làm gì thì làm, phải để cho vợ ngầm so sánh "Chồng mình là tuyệt nhất, chẳng có ai bằng".
Chị hãy bình tĩnh lại, dừng những việc làm mình làm mẩy lại, cho vợ chồng những cuộc trò chuyện nghiêm túc.
2 năm, 3 lần nộp đơn ly hôn rồi lại rút đơn, điều đó chứng tỏ em còn có chỗ nào đó chưa thật chắc chắn với quyết định của mình.
Giờ đây em là người mạnh mẽ nhất, tỉnh táo và còn sức lực nhất. Hãy ở bên cạnh mọi người, cùng chia sẻ với họ nỗi đau chung.
Nếu cứ chu cấp, cứ đáp ứng tất cả vô điều kiện, chị sẽ tạo thói quen ỷ lại, không tốt cho tính cách và cuộc đời các con sau này.
Hãy tự hỏi vì sao anh ấy phải đi trò chuyện, tâm sự với người khác mà không phải với mình? Có lẽ, giao tiếp vợ chồng có vấn đề gì chăng?
Thay vì những cuộc nhậu, có thể kết nối vợ và bạn bè mình bằng những cuộc cà phê, uống trà nhẹ nhàng, theo đúng phong cách cô ấy thích.