PNO - Vào bữa ăn anh cứ gắp thức ăn cho vợ. Trước khi ra ngoài, anh còn mang giày cho chị trước mặt mẹ.
Chia sẻ bài viết: |
Vinh nguyên 21-10-2021 04:49:14
Gia đình cũng nên thoáng thoáng, thông cảm chút. Thanh niên, mới cưới thì như vậy thôi. Khó khăn xét nét quá, nó xách con trai mình ra ở riêng thì đừng có khóc.
Thúy Lê 20-10-2021 19:46:07
Sống với người già mà vậy là không được rồi!
A Ti 20-10-2021 19:44:50
Ông chồng tôi y chang vậy. Chị Hạnh Dung nói đúng đấy. Các ông ấy muốn gần gũi với vợ nên mới gắp đồ ăn, tôi góp ý rất nhiều lần nhưng rồi cũng theo quán tính, ông ấy cứ lâu lâu lại gắp bỏ chén vợ mà quên hết bà con cô bác xung quanh!
Võ Bảo 20-10-2021 18:32:24
Người già, họ dễ tủi thân lắm. Anh trai bạn trong trường hợp này cư xử như thế là thiếu tế nhị rồi.
Trà Lê 20-10-2021 10:04:55
Ai ham sinh con trai chứ tôi vẫn thấy sinh con gái sướng nhất.
Minh Anh
Con nào cũng được, chỉ cần con biết quan tâm đến cảm xúc của cha mẹ một chút thì sinh con trai hay con gái cũng sướng cả
Hàn Thiên 20-10-2021 10:03:22
Quá là vô ý tứ chứ còn gì nữa. Tôi có ông anh với bà chị cũng y như vậy. Ở nhà thì chẳng bao giờ tặng mẹ, tặng em được cành hoa, nói một câu nhẹ nhàng. Từ khi có vợ cứ y như là soái ca. Cả nhà cứ như thấy người khác. Tôi chọc cho vài câu ngay trước mặt cả nhà luôn. Cứ nửa đùa nửa thật mà phang. Từ đó ý tứ lại hẳn.
Tâm An
Có khi bạn Diệu Thu trong bài viết này cũng nên như thế, nửa đùa nửa thật kiểu gì cũng trúng tim đen người anh thôi. Tình anh em/ chị dâu em chồng/ cha mẹ con cái vẫn chắc bền lâu :)
Mùa thu vàng 20-10-2021 09:57:49
Ui giời, cứ chờ đó xem được mấy nỗi. Qua tuần trăng mật là tới tuần giập mật thôi mà hehehe.
Phúc Minh
Cũng có những trăng mật kéo dài từ tuần này sang tuần khác đấy bạn :) Mô típ phim Hàn Quốc thường vậy :)
Thay đổi một thói quen là việc khó. Em cần bắt đầu bằng sự cởi mở, thông cảm và thống nhất của vợ chồng.
Hạnh phúc nào bằng khi nhìn thấy lấp lánh trong mắt người yêu sự tán thưởng, lời khen ngầm nhẹ nhàng "Em đẹp quá".
Nếu thực sự anh ấy mang tính trăng hoa, viễn cảnh chồng vẫn lét lút quen ai đó bên ngoài như em dự đoán hoàn toàn có thể tái diễn.
Việc chồng em yêu cầu em đóng góp tối thiểu cho đời sống chung là chuyện theo chị cũng không có gì gọi là tính toán hay keo kiệt như em nghĩ.
Chị nên bình tĩnh nói chuyện với con dâu về cách giáo dục con: đánh con liệu có tác dụng tốt cho việc dạy con hay không?
Ai đến nơi làm việc cũng mong có bạn bè, có người ủng hộ, chia sẻ. Em cứ tin vậy đi, để mạnh dạn tìm bạn và kết bạn.
Những khó khăn, khác biệt... là ngọn gió thổi tắt những tình yêu yếu ớt, nhỏ bé, nhưng sẽ làm bùng cháy mạnh mẽ hơn những tình yêu lớn.
Tất cả mọi việc bây giờ là sự lựa chọn của anh. Mọi sự can thiệp của chị lúc này đều chỉ có thể làm cho tình huống xấu đi mà thôi.
Đừng để mình biến thành, cũng cương quyết không để cho kẻ khác biến mình thành con mồi thơ ngây, ngu ngốc, tội nghiệp.
Em nhất định chỉ có thể chung sống với người mang đến cho em cảm nhận tình yêu.
Cô ấy vẫn làm việc nhà, vẫn chăm con, nhưng thời gian để vợ chồng gần gũi, chuyện trò hầu như không còn.
Chẳng có bắt đầu nào là muộn, nếu như sự bắt đầu đó từ con số không, em ạ.
Mục tiêu lớn nhất của em là gìn giữ gia đình, giữ tình cảm vợ chồng và hạnh phúc riêng. Vậy thì cứ tập trung vào mục tiêu này trước nhất.
Hãy giúp mẹ hiểu rằng gia đình là một thể thống nhất, mà sự có mặt của mẹ, ý chí của mẹ - cũng là chỗ dựa của cả gia đình.
Con người ai cũng phải đi qua rất nhiều giai đoạn thăng trầm của cuộc sống, mới học được những bài học để mà đứng vững và bước đi.
Chồng em có thể đang bị “thao túng tâm lý”, mục tiêu của người ta có thể là tiền bạc, tài sản hay tình cảm?
Em về ở với cha mẹ để được chăm sóc tốt hơn khi mang thai, nhưng bây giờ em lại mệt mỏi quá thì phải có sự chọn lựa lại mà thôi!
Chia tay nhẹ nhàng, cư xử đàng hoàng, tử tế... có lẽ là điều tốt đẹp cuối cùng cho một cuộc hôn nhân thất bại.