Mẹ ruột tôi già cả, quê xa, được các cháu cho coi dâu đảm đang trên Facebook, khiến bà vui lắm. Bà bảo tôi tốt số.
Tôi bận say sưa trong những màu sắc mới mẻ của đồng tiền dễ kiếm, của hương vị yêu đương...
Đưa cha mẹ vào viện dưỡng lão là văn minh hay bất hiếu?
Xung quanh tôi không thiếu những người cha, người chồng "2 mặt", tốt đẹp dâng hết cho bên ngoài, về nhà là xả ra thô lỗ cục cằn.
Chuyện ăn uống xứng đáng nằm trong “danh mục” của hạnh phúc, thậm chí trên tốp đầu.
Tôi hỏi: “Liệu trong số những người đủ đầy chồng con, có ai tự tin mình hạnh phúc hơn Chi?”. Không ai trả lời.
Có người nói hôn nhân là thời điểm. Có lẽ cái “thời điểm” ấy của tôi vẫn chưa đến hoặc tôi vẫn chưa bị cuốn vào tình yêu.
Hình như tiền trong túi chồng Thu có chân, hễ anh có đồng nào, chúng phải tìm cách chạy đi bằng hết.
Ai sẽ là người lo cho người già khi con cái họ cũng lâm cảnh nợ nần chồng chất?
Các ông bố chồng hiếm khi can thiệp vào cuộc “khẩu chiến” giữa vợ và con dâu. Nhưng nếu khéo léo, chính các ông sẽ hoá giải được mâu thuẫn gia đình.
Mẹ công nhận con dâu mình giỏi, có chăm sóc mẹ chồng, có lo lắng miếng ăn sáng trưa chiều, nhưng xét nét thì vẫn xét nét...
Đâu chỉ mẹ chồng - nàng dâu làm khó nhau, mà cha chồng - nàng dâu cũng “làm khó” khiến mâu thuẫn gia đình thêm trầm trọng.
Trong khi bạn bè tất bật đi xem mắt, gặp gỡ theo ý muốn của gia đình thì tôi vẫn thong dong uống cà phê cùng mẹ những ngày cuối tuần.
Hạnh phúc phải chăng là dựa vào bản thân, nuôi lớn niềm vui đi qua cuộc đời mỗi ngày dẫu nặng nhọc cô đơn?
Ăn tối một mình đâu phải là vì cô đơn. Ăn tối một mình là tận hưởng để thêm sức mạnh tinh thần cho những ngày tháng mới.
Phải chăng càng lớn tuổi người ta càng thích tinh giản, hay do lúc còn trẻ nhiều tham vọng nên thấy gì cũng muốn sở hữu?
Trang nhắn vào nhóm chat gia đình: “Chị em mình phải luôn khen ngợi, động viên Hòa. Chỉ có Hòa mới sống vui được với ba mẹ”.
“Tất cả diễn ra quá nhanh, chỉ trong vòng 3 năm. Tôi từ có tất cả, giờ không còn gì hết".
Chị thấy tim mình dâng lên những xao xuyến thật khó tả, cứ như cô gái vừa bước vào tình yêu...
Cưới nhau 4 năm, tổng thu nhập của chồng Nhiên là 2,5 tỷ đồng. Với tôi, đó quả là con số mơ ước.
Rất nhiều cặp đôi nhìn có vẻ lệch nhau. Người ngoài thường không hiểu vì sao người "kèo trên" lại nể nang người "kèo dưới" đến vậy.
Mẹ tôi là mẹ chồng mà vất vả như đang "làm dâu". Có khi việc vợ chồng tôi tách ra riêng lại là sự “giải phóng” mẹ hằng mong mỏi.
Sáng nay anh tự tay ủi cái áo sơ mi. Có phải anh đã gặp người con gái anh theo đuổi 4 năm trời?
Mỗi người mẹ đều có thể giống như một Bà La Sát, biến chồng con thành những cái sọt để trút bực bội, lo lắng.
Lòng tốt của một người, đôi khi chúng ta chỉ cảm nhận sâu sắc khi họ đã rời đi.