PNO - Hãy nói chuyện với mẹ một cách cương quyết nhưng nhẹ nhàng, rằng em muốn chăm sóc mẹ nhưng điều đó không có nghĩa em phải từ bỏ cuộc sống riêng.
Chia sẻ bài viết: |
Thu Minh 05-04-2025 09:17:04
Không hiểu được con cái thời nay. Lớn lên một chút là muốn rũ toàn bộ trách nhiệm, coi người yêu mình là hơn tất cả.
Hoalucy 03-04-2025 11:53:43
Uổng công cha mẹ nuôi con quá!
Diệu Hà 03-04-2025 08:31:12
Đừng đổ lỗi cho mẹ như vậy! Buồn cười quá! Mẹ bạn đâu thể chịu trách nhiệm về cuộc đời bạn.
Thanh My 03-04-2025 05:44:25
Phụ nữ 65 tuổi ngay ở nước ngoài cũng đã được nghỉ hưu, còn bạn thì muốn mẹ phục vụ nhà cửa cho bạn và người yêu. Bó tay!
Thanh Hoa 03-04-2025 05:42:38
Mình thấy bạn là người ích kỷ, anh người yêu cũng vậy.
Nhị Hà 03-04-2025 05:40:32
Người già thường có những suy nghĩ, thậm chí ganh tỵ như mẹ em. Hãy thông cảm cho mẹ.
Diệp 02-04-2025 19:25:57
Chỉ là 2 bên chưa tìm được tiếng nói chung chứ không phải mẹ không thương em đâu!
Dù chồng em có sai lầm đến đâu cũng cần được biết lý do thật sự khiến vợ mình muốn ly hôn.
Nếu bạn trai em cùng có những băn khoăn như em nhưng chưa tìm thấy lối ra, em hãy đồng hành, nâng đỡ, động viên anh ấy.
Việc em cần làm là thiết lập lại kết nối với vợ con chặt chẽ hơn.
Từ "thực dụng" bạn trai dành cho em là lời đánh giá khá nặng nề, tàn nhẫn.
Hãy giúp người yêu hiểu rõ được tình cảm của em, niềm mong mỏi được cùng anh ấy đi đến hôn nhân mà không phải đối đầu với người thân.
Hãy giữ niềm tin, niềm hy vọng cho bản thân và cả gia đình.
Thay vì chỉ ra lỗi của con, chị hãy đặt câu hỏi để con có thể nói với chị.
Mâu thuẫn phát sinh từ sự khác biệt kỳ vọng, nếu không được nói ra một cách nhẹ nhàng, đầy thấu cảm dễ biến thành lời trách móc.
Vợ chồng em có được tổ ấm này là từ tấm lòng ba má, coi như hành động vừa rồi là sự thể hiện lòng biết ơn với ba má.
Cô bạn của em không sai khi quan tâm đến vấn đề này. Chỉ là cô ấy đã sai khi chọn thời điểm để nói ra.
Không cần so sánh cảm xúc đã qua với cảm xúc hiện tại. Không cần phải ép mình yêu như cách cũ.
Nếu cả hai đều đang đứng từ vị trí của mình để chỉ trích người kia, hôn nhân khó mà cứu vãn.
Anh hãy dành tất cả thời gian, tâm trí để bù đắp cho vợ con, tận hưởng hạnh phúc cùng nhau.
Việc vợ em yêu cầu "tự do", "không muốn bị gò bó" càng chỉ rõ cô ấy cảm thấy ngột ngạt trong mối quan hệ với em.
Một lần phiêu lưu, cái giá phải trả quá đắt. Em không biết đời mình sẽ đi về đâu.
Chính từ mặc cảm có lỗi, cháu sẽ phấn đấu để trở thành trụ cột của gia đình, là chỗ dựa cho ba mẹ và nhất là cho em trai cháu.
Một người không cần phải hoàn hảo hay học cao hiểu rộng mới xứng đáng được yêu thương.
Điều quan trọng nhất không phải là cha mẹ có sống chung hay không, mà là cách cha mẹ sau ly hôn cùng nhau yêu thương, chăm sóc, đồng hành với con.