Theo Linh Đan, ngày nào ông nội cũng ngồi ăn cơm như vậy. Vừa ăn ông vừa ngắm di ảnh bà.
Ai nói tôi hỗn hào cũng được, nhưng tôi không thể chịu đựng được sự vô duyên hết sức của mẹ chồng mình. Chính sự vô duyên của bà đã khiến cuộc sống của gia đình tôi trở nên tồi tệ.
Trong các món ăn của mạ, tôi thích nhất món sung muối. Mạ tôi tủm tỉm cười: “Cha cái thằng ni, chi không thích, cứ thích sung muối là răng?”.
Nó, mấy đứa em nó và tui. Không nghe chị nhắc tới người đàn ông của gia đình. Tôi bỗng nhớ bộ phim mà người cha bỏ đi vì nặng gánh quá. Người mẹ thì nặng đến mấy cũng gánh được?
Gần đây tôi không còn ý định can thiệp vào chuyện chồng ngoại tình nữa. Tôi định im lặng để anh thoải mái, chỉ cần nhắm mắt lại là xong. Vậy nhưng anh lại đổ lỗi lầm lên tôi.
Nếu đã thấy chán món thịt sầu riêng đơn điệu hay quá quen thuộc với món chè sầu, bánh crepe sầu… tại sao chị em không thử làm món bánh nướng sầu riêng độc lạ, hương vị mới mẻ này.
Tuổi thơ tôi là những ngày dài chứng kiến bạo hành gia đình. Ba tôi đánh mẹ tôi bất cứ lúc nào ông muốn. Trà châm nhạt, đánh; cơm không vừa miệng, đánh; nhà dơ chưa kịp quét, đánh...
Nước ở đâu ứa đầy trào ra mi mắt. Nghe như có cái gì đè nặng trịch trên ngực trái. Nó gần như một sự tủi thân, một nỗi oan ức bị dồn nén và cả nỗi hối hận đau lòng.
Chị là con một, năm chị lên tám tuổi bố bỏ mẹ con chị đi theo người đàn bà khác giàu có. Mẹ chị lao vào buôn bán hùng hục, làm lụng quần quật suốt ngày đêm để lo cho con.
Năm tuổi rồi nhưng cháu vẫn không biết đánh răng, mỗi sáng cứ há miệng ra cho bà lấy gạc chà răng; vẫn phải đút ăn, vừa ăn vừa xem tivi. Ăn xong ngồi nghểnh mặt ra cho bà lau rồi tiếp tục xem tivi...
Hậu họp phụ huynh, đúng là mỗi nhà một chuyện. Nhà vui, nhà buồn. Có bố mẹ vui mừng tự hào, có bố mẹ lo lắng bực dọc. Nhưng trên hết hãy để con sung sướng với "nhiệm vụ" một năm đã qua.
Con nhớ, ngày mình học lớp bảy, con bắt đầu phát hiện mình không giống "người bình thường". Con thích các bạn gái!
Cô cho mình cái quyền được coi mẹ chồng như người giúp việc. Đi làm về, cơm không phải nấu, bát ăn xong cũng không rửa. Quần áo mẹ bỏ vào máy cũng “thái độ”, ăn uống thì muốn mẹ chồng hầu theo đúng sở thích.
Theo Nguyễn Trường Giang tiết lộ, mẹ của anh đang làm giáo viên lớp 1. Có lẽ do hàng ngày dạy dỗ và tiếp xúc với lũ trẻ nên mẹ Giang mới trẻ lâu chăng?
Nhờ những bí mật này mà con cái của họ được chính thức được công nhận là những người hạnh phúc nhất trên thế giới
Góc sân được phủ xanh mướt, đẹp như một khung trời thơ mộng hệt như chỉ có trong những câu chuyện cổ tích vậy.
Mới đây, trên facebook của Lê Thị Bích Hằng ở Yên Nghĩa, Hà Đông, Hà Nội đăng tải câu chuyện về những chiếc áo cũ của mẹ. Câu chuyện trên khiến bao người cảm tưởng như đang gặp lại chính bản thân mình và mẹ mình trong đó.
Cha mẹ tôi đã bước qua ngưỡng bảy mươi. Đáng ra chị em tôi phải vui vẻ vì ít ra cha mẹ cũng sống được tới từng tuổi ấy và không bị bất cứ chứng bệnh nan y nào
Những câu chuyện về ông bà nội ngoại của dân mạng dù bình dị nhưng khiến ai cũng cảm động và biết yêu thương ông bà cũng như gia đình của mình hơn.
"Cứ thử cầm chục triệu hằng tháng tiền lương của chính các ông và để các ông tự làm bài toán kinh tế xem duy trì được bao nhiêu ngày trong tháng thì cạn?"
Cuộc đời là của mình, thanh xuân là của mình, danh dự, hạnh phúc đều là của mình, không phải là đồ miễn phí, là thứ bỏ đi để anh ta giẫm đạp như thế.
Ngay cả khi đã có gia đình, Quỳnh vẫn không sao hiểu được mẹ của mình luôn cay nghiệt với con ruột nhưng lại yêu thương, chăm chút cho con riêng của chồng.
Đáng trách nhất, cô ta là một người mẹ mà không biết quan tâm con, chỉ biết lấy con làm công cụ để vòi tiền.
Từ những cô gái đen nhẻm, mập ú... họ đã "lột xác" trở thành nữ thần vô cùng xinh xắn, dễ thương. Và họ đã nợ thời gian 1 lời cảm ơn.
Chẳng cần làm ầm ĩ mọi chuyện lên, cũng không cần phải ly dị chồng, chỉ bằng sự bình tình và mưu trí, Nhi đã khiến nhân tình của chồng hoảng hốt bỏ chạy.