Black Mirror và những câu chuyện ám ảnh thời đại số

12/08/2025 - 08:43

PNO - Trong một thế giới nơi công nghệ phát triển chóng mặt và đời sống con người ngày càng gắn bó với những chiếc màn hình hơn là tương tác thực, loạt phim Black Mirror như một tấm gương đen, méo mó, đáng sợ.

Black  mirrorr, bộ  phim đầy  ám ảnh  về xã hội loài người trước sự phát triển của trí tuệ nhânn tạo
Black mirror bộ phim đầy ám ảnh về xã hội loài người trước sự phát triển của trí tuệ nhân tạo

Black Mirror phản chiếu chân thực những gì đang và có thể sẽ xảy ra với xã hội loài người. Không đơn thuần là phim khoa học viễn tưởng, Black Mirror là tuyển tập những câu chuyện ngụ ngôn thời hiện đại, nơi công nghệ không chỉ là công cụ mà trở thành phép thử đạo đức, bản lĩnh và cả nhân tính.

Khi cuộc sống bị AI chi phối…

Ngay từ những tập đầu tiên như White Christmas hay USS Callister, Black Mirror đã mạnh dạn đặt ra câu hỏi: điều gì sẽ xảy ra khi con người có thể sao chép ý thức vào một không gian ảo? Đây không còn là viễn tưởng xa vời khi hiện nay, với sự phát triển của AI tạo sinh, mô hình thần kinh nhân tạo và các nghiên cứu về lưu trữ dữ liệu não bộ, việc xây dựng một “bản sao số” không còn là điều bất khả thi.

Tuy nhiên, điều khiến Black Mirror trở nên ám ảnh không nằm ở công nghệ, mà ở câu hỏi đạo đức mà nó đặt ra: Bản sao đó có phải là con người? Việc tra tấn một “ý thức nhân bản” trong môi trường mô phỏng có khác gì tra tấn thể xác ngoài đời thực? Khi con người có quyền thao túng linh hồn, dù là bản sao, thì khái niệm công lý còn giữ nguyên giá trị không?

Tập  phim White Christmas được giới chuyên môn đánh giá là tập hay nhất của Black Mirror với điểm IMDb lên tới 9,1.
Tập phim White Christmas được đánh giá là một trong những tập hay nhất của Black Mirror với điểm IMDb 9,1.

Một câu chuyện cảm động khác là Be Right Back, nơi một người phụ nữ sử dụng công nghệ để tái tạo người chồng đã mất, từ giọng nói, cách nhắn tin cho đến cử chỉ, thói quen. Nhưng dù phần mềm có “học” giỏi đến đâu, thứ còn thiếu vẫn là cảm xúc, điều không thể lập trình.

Tập phim không chỉ nói về sự lạnh lẽo của công nghệ mà còn nhấn mạnh một sự thật đau lòng: không gì thay thế được nỗi đau thật, ký ức thật và tình yêu thật. AI có thể bắt chước hành vi, nhưng không thể thay thế cảm xúc – một lời cảnh tỉnh mạnh mẽ giữa thời đại của deepfake, chatbot, và những “bạn đời ảo” đang ngày càng phổ biến.

…Và con người bị công nghệ kiểm soát

Trong Nosedive, Black Mirror đưa khán giả vào một xã hội nơi mọi người đều bị chấm điểm xã hội như xếp hạng sao trên mạng. Mỗi hành vi nhỏ đều bị đánh giá công khai, và số điểm ấy quyết định bạn có được bay hạng thương gia, thuê nhà ở đâu, hay chơi với ai.

Thoạt nghe tưởng chừng hư cấu, nhưng mô hình này từng được thử nghiệm tại một số quốc gia.Trong khi đó, mạng xã hội toàn cầu đang dần trở thành “phiên bản nhẹ” của hệ thống ấy, nơi số lượt thích, chia sẻ, theo dõi vô hình trung định nghĩa vị thế và giá trị của một cá nhân.

Nosedive với  câu  hỏi  con  người  sẽ  ra  sao  khi  bị
Nosedive với câu hỏi con người sẽ ra sao khi được người khác đánh giá bằng điểm số

Trong thế giới của Nosedive, con người phải “diễn” để giữ điểm, sự công nhận từ người khác trở thành mục tiêu sống, khiến nhân cách bị bóp méo để phục vụ hình ảnh kỹ thuật số. Đây chính là câu hỏi mà tập phim đặt ra: Nếu ta sống chỉ để được đánh giá, thì liệu ta còn dám sống thật?

The Entire History of You, một trong những tập phim xuất sắc và gây ám ảnh nhất, đưa ra một viễn cảnh tưởng như lý tưởng: mọi người đều được cấy một thiết bị gọi là “grain” trong não, cho phép ghi lại mọi khoảnh khắc trong đời, có thể tua lại, phóng to, chia sẻ hoặc phát lại như một đoạn phim cá nhân.

Ra mắt lần đầu năm 2011, Black Mirror là loạt phim truyền hình nổi tiếng của biên kịch Charlie Brooker(Anh). Phim gồm các tập độc lập, mỗi tập là một câu chuyện khác nhau xoay quanh mối quan hệ giữa con người và công nghệ.

Đến nay Black Mirror đã có mùa phim thứ 7, tiếp tục khám phá mối quan hệ giữa con người và công nghệ trong xã hội hiện đại.

Thoạt nghe có vẻ hấp dẫn: không còn lo quên chìa khóa, không còn tranh cãi đúng – sai. Nhưng chính khả năng tua lại ký ức ấy lại tạo nên bi kịch khi con người không còn sống bằng cảm xúc, mà bị mắc kẹt trong những đoạn hồi tưởng, nơi ký ức trở thành công cụ tra xét, ghen tuông và kiểm soát lẫn nhau.

Tập phim không chỉ là một giả định công nghệ, mà là một góc nhìn sâu sắc về ký ức con người: khi ta không thể quên, ta cũng không thể buông bỏ.

Mỗi tập Black Mirror là một câu chuyện độc lập, nhưng lại nối kết với nhau qua sợi dây vô hình: công nghệ không tốt cũng không xấu, nó chỉ là tấm gương phản chiếu chính con người. Khi lòng tham, nỗi sợ, sự cô đơn và khát vọng quyền lực len lỏi vào những công cụ vốn được tạo ra để phục vụ con người, thì chính chúng ta lại trở thành nạn nhân của chính mình.

Một thiết bị nhiều tiện ích lại vô tình trở thành sợi dây trói buộc, khiến con người không bao giờ có thể quên đi những điều không vui và sống tiếp
The Entire History of You là câu chuyện về một thiết bị tiện ích khiến con người chìm đắm trong quá khứ và ký ức đau buồn

Thế giới hậu Black Mirror không còn là viễn tưởng. Nó đang hiện diện ngày một rõ nét: nơi dữ liệu cá nhân bị rao bán công khai, nơi AI có thể viết thơ, sáng tác nhạc, chẩn đoán bệnh hay làm thay cả công việc chăm sóc cảm xúc. Ở đó, sự riêng tư trở thành hàng hóa xa xỉ, còn lòng tin trở thành điều mong manh hơn bao giờ hết.

Điều đáng sợ nhất không nằm ở công nghệ, mà ở chỗ con người sử dụng công nghệ. Black Mirror như lời cảnh tỉnh: chúng ta có đủ tỉnh táo để nhìn vào chiếc gương đen ấy, để soi lại mình và thay đổi trước khi quá muộn?

Hoàng Duy

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI