Giữa cái nắng tháng Tư đổ lửa, dân tình còn xây xẩm hơn vì chuyện Bộ Tài chính dự kiến đánh thuế nhà có trị giá từ 700 triệu đồng trở lên. Thuế thì không lạ, nhưng thuế đánh vô nhà thì bất thường và quá đáng.
Giữa cái nắng tháng Tư đổ lửa, dân tình còn xây xẩm hơn vì chuyện Bộ Tài chính dự kiến đánh thuế nhà có trị giá từ 700 triệu đồng trở lên. Thuế thì không lạ, nhưng thuế đánh vô nhà thì bất thường và quá đáng.
Tham dự buổi ra mắt sách 'Điểm đến của cuộc đời' của tác giả Đặng Hoàng Giang, về những bệnh nhân ung thư đầy xúc động, tôi bỗng nhớ câu chuyện mà mỗi khi nhớ tới là lại… bức xúc.
Cảm ơn em Phạm Song Toàn đã giúp cho chúng tôi có đủ tự tin để lựa chọn. Sự dũng cảm của em đã giúp chúng tôi nhận ra giá trị của lòng dũng cảm.
Thời gian gần đây, những sự kiện đáng tiếc dồn dập xảy ra khiến bức tranh giáo dục ngày càng xấu đi.
Đem tiền thật đổ vào mua “tiền ảo” để nuôi giấc mơ làm giàu “tốc hành”, đó chỉ là động cơ của những người ngồi mát ăn bát vàng. “Bát vàng” đâu không thấy, mà cái kết là sự nghiệp tan hoang, gia đình tan tác.
Bị bạo hành là ám ảnh khủng khiếp nhất của tuổi thơ, có thể may mắn mà phai nhạt ở người này nhưng lại là vết sẹo lớn dần hằn theo năm tháng ở người kia.
Cái trò tham quan kết hợp tập huấn ấy, với mức phí cao gấp đôi giá bình quân là biểu hiện của thói…tham và bất chấp. Bất chấp những lời than trách, những sự bức xúc của nhiều giáo viên, cán bộ bị buộc phải tham gia
Con tôi không phải là con bạn. Nếu tôi ép con giỏi giang bằng con bạn, hẳn tôi đang từng ngày ép chết con.
Có cả trăm triệu người phụ thuộc vào mình, tài sản hàng chục tỉ USD, cớ gì Zuckerberg lại căng cứng đến vậy?
Bé trai có đôi mắt to, đen nhánh, ầng ậc nước, mếu máo “méc” bị cô Ngọc đánh, đánh đau lắm. Bên má phải thằng bé, dấu năm ngón tay nổi đỏ.
Sao chúng ta không sẵn sàng PR cho “sự chính trực và lòng dũng cảm” để nó được lan tỏa rộng và mạnh trong các ngôi trường nói riêng và xã hội nói chung, thay vì để nó bị thất bại như tại Trường THPT Long Thới kia.
Hãy đặt mình trong hoàn cảnh bị cô lập, đối xử ghẻ lạnh của cô giáo, ở cái tuổi 18, để hiểu phần nào sự đơn độc, ức chế khủng khiếp. Cầu mong đừng lặp lại điều này với đứa trẻ nào, sau hiện tượng Phạm Song Toàn.
Cái sai, cái ác đáng chê trách, đáng phê phán đáng trừng phạt đã đành, cách thức chúng ta đang hành xử với cái ác đó phải chăng cũng chưa thực sự đúng?
Án kỷ luật nào dành cho người đứng đầu ngành giáo dục thành phố khi không kiến thiết nổi một môi trường dạy học lành mạnh, công bằng ở ngay trong một huyện xa và nghèo?
Cho trẻ uống nước giặt giẻ lau bảng không những là hành vi phản giáo dục, mà còn phạm vào tội danh “hành hạ người khác”, “làm nhục người khác” trong bộ luật hình sự.
Cái chén đắng giáo dục từ xưa đã trổ gai trên miệng xã hội ngày hôm nay, đứa trẻ quỳ gối liên tục ngày hôm nay sẽ học được cách đạp người khác xuống bùn ngày mai.
Phải khẳng định hành hạ một đứa trẻ như thế là tội ác. Mượn tay một đứa trẻ khác trấn áp bạn mình còn ác bội phần.
Bộ Y tế xứ mình nhiều khi nhiệt tình lo cho sức khỏe nhân dân một cách khó tả. Theo dự thảo quy định sức khỏe nhân viên đường sắt mà bộ lấy ý kiến, có nội dung “nam nhân viên đường sắt không được thiếu tinh hoàn”.
Bộ Y tế xứ mình nhiều khi nhiệt tình lo cho sức khỏe nhân dân một cách khó tả. Theo dự thảo quy định sức khỏe nhân viên đường sắt mà bộ lấy ý kiến, có nội dung “nam nhân viên đường sắt không được thiếu tinh hoàn”.
Đối diện với tất cả những câu chuyện buồn “đang bị lộ” của ngành, phụ huynh và học sinh vẫn đang bị đặt trong thế bị động, giáo viên cũng chẳng thể khác hơn. Giáo viên trách trò, phạt trò; phụ huynh đe dọa, hành hung giáo viên.
Nếu kịch bản này do chính "người trong cuộc" dựng lên để hủy diệt thương hiệu cafe Trung Nguyên liệu có dễ không, có giành được thị phần không? Hay cuộc chiến "đánh ghen thương hiệu" này cuối cùng, hóa ra "ngư ông đắc lợi"?
Chúng tôi tin rằng Toàn không cô độc, vì nó khiến cả xã hội, nhất là những người trong ngành giáo dục, phải suy ngẫm và biết dừng lại những hành vi sai trái.
Lựa chọn đó, quyết định đó, phản xạ đó đã có từ trước, trong hành trình sống của người tài xế, có trong quan điểm sống và ngấm ngầm quy định chuỗi lựa chọn trong anh. Để trong tình huống ngặt nghèo này, nó phát huy mạnh mẽ.
Đọc lời tâm tình giãi bày của bà Lê Hoàng Diệp Thảo về tình cảnh hiện nay của bà với ông “vua cà phê” Đặng Lê Nguyên Vũ, chợt nhớ câu “Vợ chồng là nghĩa tào khang / Xuống sông bắt ốc, lên ngàn hái rau” (ca dao).