Người quen gọi điện thoại cho biết chồng tôi đi cùng người phụ nữ lạ vào nhà hàng X. Máu điên trong người tôi bốc lên đỉnh đầu. Nghe tả vóc dáng, tôi chắc chắn kẻ đó đó không ai khác ngoài Thu.
Những hôm anh ấy nhậu về mệt, em giành làm mọi việc. Hay trưa nắng nóng, em giành đón con. Riết rồi anh ỷ lại, em thì đã quen ôm đồm như một bà mẹ đơn thân.
Nhìn cảnh nhà cửa bề bộn, dơ dáy, hai con mặt mày hốc hác tự chơi với nhau, trong khi anh mải lo ăn nhậu cùng bạn bè, hát hò vui vẻ, chị đâm bực mình. Dằn lòng không được, chị lớn tiếng...
Cũng lạ là những chuyện riêng tư, chuyện công việc, anh em tôi thường tâm sự với nhau, thay vì kể với vợ hoặc chồng mình.
Bạn hối tiếc hàng chục năm trời lao đầu vào công việc, bỏ bê gia đình. Bạn bảo, đã có lúc điên lên, chỉ muốn đuổi chồng ra khỏi nhà, muốn gào thét, phá nát tất cả…
Lam dính bầu ba tháng, nhưng anh người yêu không nhận trách nhiệm. Gọi thì điện thoại anh ta luôn trong tình trạng ngoài vùng phủ sóng.
Một năm nay, vợ chồng tôi không còn ngủ chung phòng. Đôi khi tôi chủ động vác gối sang nằm cùng thì anh than mệt, muốn ngủ sớm.
Tôi nghe điện thoại mà không tin vào tai mình, khó khăn lắm mới điều khiển được hai bàn tay đang lập cập run rẩy để cất điện thoại vào túi.
Vợ tôi dùng gì cũng sợ tốn kém. Máy giặt mua về để đó nhưng suốt ngày bắt con giặt áo quần bằng tay. Bình nóng lạnh lắp sẵn mà mùa lạnh đâu có dám tắm vì sợ hao điện.
Trong bữa cơm tối cách đây một tháng, anh đề nghị với vợ: “Mai em khỏi nấu cơm cho anh nha, anh ăn cơm tiệm”. Chị đâu biết công ty anh vừa tuyển vào một cô kế toán trẻ đẹp.
Tôi trên Facebook là một bà mẹ bỉm sữa hạnh phúc bên con nhỏ. Tôi thường xuyên đưa lên hình 2 mẹ con cười tươi bên nhau., nhưng ít ai biết cơn ác mộng thực sự tôi đang phải trải qua.
Tôi không may mắn như nhân vật Anh Thư trong phim "Về nhà đi con", cũng không hy vọng ba mẹ sẽ đón mẹ con tôi trở về, mà chỉ mong họ sẽ ngừng coi con gái như tội đồ khi "dám" bỏ chồng...
Mẹ cất lời và tôi choáng váng. Nhìn sang chồng, tôi thấy anh ngỡ ngàng không kém. Hóa ra mẹ chồng đề nghị tôi mang thai hộ em. “Chỉ là hộ thôi, dù sao em mình cũng vất vả, mình ruột rà không thương thì ai thương...”.
Mặc mẹ hết lời khuyên can, con gái chị vẫn khăng khăng sẽ ly hôn chồng. Đứa nào cũng đội cái tôi to tướng trên đầu, cùng một thái độ dứt khoát như nhau. Tòa đã hòa giải vài ba lần nhưng không thành.
Đám cưới tôi, bố tất tả lo. Tôi bận làm cô dâu nên chẳng để ý rằng có nỗi lo lắng hằn lên mắt bố. Mà nỗi lo ấy, tuy bố không nói ra, nhưng nó dự báo một cuộc hôn nhân chết yểu.
Yêu nhau 5 năm, nhưng chỉ vài tháng sau đám cưới, hai vợ chồng đã cãi vã, mâu thuẫn không thể tháo gỡ. Chị nói cuộc hôn nhân đó sai lầm, anh chính là nguyên nhân khiến chị ngán ngẩm mà ngả lòng vào người thứ ba.
"Người ta mẹ chồng nàng dâu xung khắc, em với mẹ hòa thuận là sai sao?" Tôi không nhịn nữa, tôi muốn cho chồng thấy chúng tôi quá ngán sự tính toán chi li của anh rồi.
Vợ chồng tôi không cãi vã to tiếng nhưng cuộc sống rất chán nản, mâu thuẫn cứ âm ỉ như sóng ngầm trong gia đình...
Càng ngày anh càng thích xúc phạm tôi. Dù chưa động chân động tay, nhưng những lời lăng mạ của anh tra tấn tinh thần tôi.
Anh ngày càng có biểu hiện thờ ơ. Tôi thấy anh quan tâm, liên lạc nhiều với con trai, cậu bé đang sống với vợ trước của anh. Tôi cũng nhiều lần bắt gặp anh nhắn tin cho vợ cũ, năn nỉ được gặp con.
Vợ tôi có duyên bán hàng online, thu nhập tăng lên đáng kể. Kèm đó là ca thán, cằn nhằn tăng lên, cô ấy luôn nói cô ấy chẳng khác gì ba bà Osin gộp lại...
Hùng nhận cuộc gọi lạ, anh nghe máy thì hóa ra đó là Phương - người yêu cũ từ thời anh chưa lấy vợ. Phương nói cô đi công tác qua thành phố này và mời Hùng uống cà phê.
Tôi than phiền với anh, anh nói đừng chấp trách tụi nhỏ. Thương con không còn mẹ nên chúng làm gì anh cũng không la mắng, tụi nó không làm việc nhà thì anh làm hoặc thuê giúp việc.
Hình đại diện trên Facebook của con đổi thành tối thui và ngưng tương tác, điện thoại tắt nguồn. Chính tôi cũng không tin, gần ba chục lần tra cứu và tính toán lại điểm thi nhưng kết quả vẫn là trượt.
Hôm ấy là ngày tôi biết chồng có nhân tình bên ngoài. Tôi gọi cho anh nhiều cuộc nhưng anh không bắt máy. Một lúc lâu sau mới có một cái tin nhắn hồi đáp lạnh lùng: “Hôm nay anh về muộn, không ăn cơm nhà”.