Kết quả tìm kiếm cho "mon tuoi tho"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 30
Chị em tôi thích nhất mỗi lần được về nội, vì đó là lúc mà chúng tôi có thể ăn thỏa thích món mùng (môn ngọt) muối nội làm.
Hồi nhỏ tôi rất mê món chè đậu xanh, bánh lọt, có nước cốt dừa.
Bánh cam, bánh còng có lẽ sinh ra là để dành cho nhau. Không ai bán riêng bánh cam, càng không bán riêng bánh còng.
Bình bát dầm đường là món ăn giải nhiệt rất độc đáo vào những buổi trưa hè, nắng gắt.
Thời điểm này, nhót đã chín đỏ rực vườn, các chủ vườn tại Hoài Đức (Hà Nội) phải tất bật thu hái để kịp giao hàng cho thương lái, tránh rơi rụng.
Có dịp cho con về quê, tôi được sống lại hình ảnh, ký ức và cả những nỗi niềm xưa cũ.
4 chị em tôi mê tơi bánh sắn hấp vung nồi của ngoại. Ký ức về món bánh ấy đi cùng chị em tôi suốt thời thơ ấu đến bây giờ.
Bây giờ, tôi lục tìm, “hỏi nát” cả Google cũng không tìm đâu ra hình ảnh hoặc thông tin về những trái đào tiên.
Mẹ tôi có bí quyết làm bánh rất đặc biệt gói gọn trong ba từ: vừa mắt, vừa tay, vừa miệng. Vậy nên chúng tôi ghiền!
Mỗi lần về quê, tôi vẫn thường nhắc đến món lạc mầm nhưng dì tôi bảo: “Xưa lắm rồi, giờ ai ăn món đó nữa!”.
Chuối sống thơm thơm dẻo dẻo, hòa quyện với vị béo ngọt thanh thanh của dừa, thêm chút ngọt của đường và cái đằm thắm của chút muối.
Tôi nhìn quanh tìm bóng dáng người thân cùng vào bữa năm nào và chợt nhận ra: món bình dân từng ăn tới phát ngán mới là món ngon nhất, ngon hoài…