Ý kiến của chuyên gia hò hẹn trực tuyến Erika Ettin trên tờ New York Times có thể là những gợi ký đáng cân nhắc về việc áp dụng “công nghệ số” vào công cuộc “tìm hiểu nhau” và chinh phục.
PNO - Mười bảy tuổi, tôi gặp và yêu anh. Nông nổi, dại khờ tôi trao thân cho anh không suy tính thiệt hơn. Kết quả, tôi có thai. Ba mẹ tôi là những bác sĩ danh tiếng trong thành phố không chấp nhận việc tôi chưa học xong phổ thông trung học đã phải tính chuyện lập gia đình.
PN - Anh để ý thấy trong bữa cơm gia đình, chị cả không được vui. Lúc vợ chồng mình ra về, chị còn hờn dỗi: Lần sau dì về sớm mà đi chợ.
PN - Người đàn ông được gọi là phái mạnh, có lẽ vì từ xa xưa tới nay trong các công việc đòi hỏi tới cơ bắp hay đấu tranh chống thú dữ, giặc giã thì họ luôn phải tiên phong, sẵn sàng chịu hiểm nguy. Bản chất "cơ bắp" của đàn ông không thay đổi, nhưng nếu ta chỉ hiểu cơ bắp mới tạo nên sức mạnh cho phái mạnh thì lại là một sai lầm.
PN - Sài Gòn vẫn thấp thoáng những xe kem dạo rong ruổi khắp các nẻo đường. Người bán chở theo sau loại thùng nhựa giữ nhiệt in logo của một hãng kem nổi tiếng nào đó, rồi mở nhạc rộn rã. Nhìn những người bán kem dạo, tôi nhớ ông Tám của tuổi thơ tôi.
PN - Từ tòa án, chị dông xe về thẳng nhà ba má. Mới đến cổng, thấy ba má ngồi ngoài thềm, chị ào ào: “Xong hết rồi, tòa cho ly hôn, tuyên sắp nhỏ ở với con”. Thấy ba má không nói năng gì, chỉ có tiếng thở dài, chị tiếp: “Ba đừng giận, má đừng trách, tội nghiệp con. Đường hôn nhân của con ngắn quá, đâu như ba má, rộng thênh, thẳng tắp, cứ thế mà đi”. Má nhìn chị lắc đầu, vu vơ: “Thẳng đâu mà thẳng, rộng đâu mà rộng, bây”.
PN - Đường nhựa, đường xi măng, cả ồn ào phố thị lùi dần về phía sau. Con lộ đất dẫn về sông Cái Cỏ - một nhánh của Vàm Cỏ Tây, tuyến biên giới tự nhiên giữa Việt Nam - Campuchia nằm ngay trước mặt. Bươn theo con sông chừng mấy trăm mét là đến xóm nhà tạm bợ, nát cũ. Ở đó có vợ chồng anh Nguyễn Văn Đặng và chị Nguyễn Thị Tuyết Mai (ấp Cây Me, xã Hưng Điền, huyện Tân Hưng, tỉnh Long An).
PN - Tiêu chuẩn chọn vợ của anh họ tôi là không quan trọng chuyện hình thức. Cũng như đa số đàn ông, anh họ tôi đặc biệt quan tâm đến tính cách của một cô gái. Theo anh, vợ phải biết nuôi dạy con cái, có đức hy sinh, độ lượng... vì những điều ấy vô cùng cần thiết trong đời sống vợ chồng.
PN - Kính gửi chị Hạnh Dung! Em mới 26 tuổi nhưng đã trải qua nhiều trắc trở, sóng gió trong chuyện tình duyên.
PNO - Anh từng đọc nhiều câu chuyện, đại loại như: Tôi yêu cô ấy vì đức tính này, đức tính kia, nhưng lấy nhau rồi mới phát hiện đó là một thảm họa. Anh thừa nhận, mình đã cười khẩy khi đọc những câu chuyện ấy và nói với em: Đã yêu nhau thì xấu cũng thành đẹp, chỉ có hết yêu mới sinh chuyện nọ chuyện kia, em nhỉ? Em gật đầu như bổ củi, cười hồn nhiên: Anh nói chí phải!
PNCN - Người ta nói căn bệnh hay ghen của chị em xuất phát từ sự thiếu tự tin, lo sợ đổ vỡ mất mát và cả từ sự cô đơn nữa.
PNCN - Thời đi học xa nhà, cứ mong cho mau đến nghỉ hè hay lễ tết để được về quê, hưởng không khí gia đình và tha hồ mè nheo với má. Mỗi lần nhận niềm vui như thi được điểm tốt, đạt học bổng, hay có một chỗ làm thêm, cũng muốn được về quê ngay để… khoe. Rồi va vấp trong cuộc sống, mất mát trên đường đời hay chỉ đơn giản là giận hờn nhỏ bạn cùng phòng, thất vọng cậu bạn mới quen, càng muốn được về quê để... dưỡng thương.
PNCN - Gửi chị Hạnh Dung! Chúng em học chung, yêu nhau đã bốn năm. Anh luôn lo lắng, chăm sóc em rất chu đáo. Em học xong, về dạy tại một trường ở quê cách thành phố khoảng 30km.
PNCN - Dạo này anh bực bội lắm, em biết không? Nói đúng hơn là anh đang ghen. Mà đau nhất là anh chỉ ghen với… cái laptop của em.
PNCN - Mới đó mà đã 12 năm - đoạn đường đi qua không quá dài nhưng cũng không thật ngắn để trái tim mỗi người có thể lãng quên hay xóa nhòa dĩ vãng. Khi ấy, em như cô bé Lọ Lem, nhỏ nhoi và yếu đuối, mang trong lòng sự cô đơn và nhiều nỗi buồn. Và rồi anh - chàng lãng tử giang hồ xuất hiện, đem đến cho em cảm giác bình yên và chút niềm tin yêu cuộc sống. Cái tên Nhóc Vua và Nhóc Quân Sĩ khai sinh từ đó.
PN - Điều 10 Luật Hôn nhân và gia đình năm 2000 quy định việc kết hôn bị cấm trong những trường hợp sau đây: Giữa những người có họ trong phạm vi ba đời…
PN - Hồi mới lớn, mỗi lần nghe ai hát ru con: “Ầu ơ…, sông quê nước chảy đôi bờ/ầu… ơ… để em chín dại, mười khờ thương anh”, là chị cười khẩy, trời, bộ khùng sao thương gì mà thương dữ.
PN - Băn khoăn mãi, anh quyết định tỏ tình với người con gái đầu tiên mình rung động với suy nghĩ tới đâu hay tới đó, vì thương nhớ, nói ra sẽ nhẹ lòng.
PN - Chồng trước của tôi là dân kinh doanh. Anh lạnh lùng, quyết đoán, đã quyết định là vợ con đừng hòng nói tới nói lui. Nhiều lúc, biết anh sai lầm nhưng tôi vẫn e ngại không dám nhắc nhở xa xôi, chứ đừng nói gì đến việc thẳng thừng góp ý. Những năm sống cùng anh, mẹ con tôi lúc nào cũng nơm nớp bởi tính gia trưởng, chuyên quyền, độc đoán của chồng. Khỏi phải nói, con cái hãi ba vô cùng tận, nghe tiếng xe ba về đến cửa là nháo nhào dọn dẹp đồ chơi, len lén ngồi một chỗ.
PN - * Oanh (34 tuổi, Bình Dương): Chồng em nhiễm HIV/AIDS thời kỳ cuối, điều này thôi thúc trong em niềm mong mỏi “gấp rút an cư để chồng được hưởng”.
PN - Chào chị Hạnh Dung! Em là con gái một, gia đình cũng giàu có nên được cưng chiều từ nhỏ. Năm học lớp 12 em yêu anh ấy, hơn em 10 tuổi.
PNO - Từ thưở mới yêu đến khi về làm vợ anh, chị vẫn đeo trên tay chiếc nhẫn màu tím. Chiếc nhẫn bằng đá thạch anh tím ngự trị ở ngón tay giữa của chị đã gần chục năm.
Bây giờ có phong trào các cô gái rèn luyện để mạnh mẽ tự tin. Nghề nào cũng đòi hai đức tính ấy cả. Nhất là với các nghề hot như PR, đi làm event, làm MC, mở hội nghị giao tiếp khách hàng, phải đẹp, sành sỏi, chuyên nghiệp.
PNO - Chị quay lưng cố giấu những giọt nước mắt chực rơi xuống. Đã lâu lắm rồi chị không khóc, cứ nghĩ mình đã vô cảm với con người ấy – chồng chị. Gọi là chồng, sống cùng một nhà nhưng anh chị đã “hồn ai nấy giữ”.
PN - “Suốt đời anh cũng chỉ là một đứa trẻ to xác, ham ăn nhậu, ham chơi bời!” - Không biết khi nói câu đó, Nguyệt có thấy lỡ lời không, nhưng Khang - chồng cô - thì đắng lòng. Anh không nói không rằng, lặng lẽ dắt xe ra khỏi nhà. Nguyệt còn với theo: “Anh đi đâu đó? Lại long nhong nữa chứ gì!”.