Cô nhớ ông nói hạnh phúc là điều xa xỉ với một vài người... Cô lại nghĩ khác, hạnh phúc là điều xa xỉ với bất kỳ ai.
Cuộc đời luôn đầy bất trắc. Nếu chẳng may vợ bị tai nạn mất trí nhớ, chồng “rinh” người tình về nhà thì làm sao?
Hồi trước tôi rơi vào bế tắc sau mỗi lần ngồi đợi cơm chồng, trằn trọc khóc lóc vì chồng hay về trễ, ăn nhậu. Nhưng giờ đã khác, tôi đã cân bằng được cuộc sống của mình, thậm chí khiến chồng phải chạy theo.
Bà tạp hóa xầm xì: “Con Lệ đó nó đánh bài dữ lắm. Bay mấy miếng đất rồi. Đến cái điện thoại bàn mà còn bị bên viễn thông cắt lên cắt xuống”...
Chị phát hiện con trai mình là gay, nhờ lời “mách lẻo” của hàng xóm. Chị rủa sả con, làm ầm ĩ cả xóm đều nghe. Chị vứt đồ con ra đường và bảo chị không muốn có đứa bẩn thỉu ở trong nhà.
Bây giờ, con cái nó không chịu ở chung với cha mẹ nữa. Có tỷ lý do. Có đứa còn “đổ ngay tại mẹ xưa chiều chuộng, đùm bọc quá...
Chị bảo vừa gặp lại người yêu cũ, vui lắm. Rồi tự nhiên về so sánh hai người - một của quá khứ và hiện tại - sao họ khác nhau nhiều quá...
Có vẻ vẫn còn chưa muộn để Sa học cách thương chính cuộc đời mình, để chẳng phụ công mà chị đã dốc hết ruột gan truyền lại cho Sa suốt mấy ngày ngắn ngủi Sa ghé qua thành phố lạ.
Mỗi lần mâu thuẫn hay không vừa ý con dâu, mẹ chồng lại ra ban thờ thắp nhang khấn vái mời ông bà tổ tiên về chứng kiến…
Đã rất lâu rồi chị quên hết ước mơ của mình, lâu rồi chị không còn gặp gỡ bạn bè. Lâu rồi, chị chỉ lặp lại mỗi ngày trong vòng luẩn quẩn và chờ đợi tình cảm của một người mãi mãi lạnh nhạt với mình.
Mẹ chị thở dài: “Nhà nó ở ngoại ô, con về làm dâu là khổ đây”. Chị chưa hiểu hết câu nói của mẹ, thầm nghĩ bà lại lo xa nữa rồi. Hóa ra, không phải bà lo xa mà là chị cạn nghĩ.
Ba má ly thân đã hơn năm năm. Nghỉ hưu sớm, ba còn ham vui, bù khú đây đó suốt với bạn bè nên lương hưu không đủ xài. Ba má cãi vã, tuyên bố dù chung nhà nhưng mạnh ai nấy sống.
Theo số liệu từ Bộ Công an, năm 2017, số vụ xâm hại tình dục trẻ em là 1.592 vụ, với số nạn nhân 1.642 người, trong đó trên 90% là trẻ em gái. Tuy nhiên, việc xử lý chưa chưa thỏa đáng, gây bất bình xã hội.
Nhớ bữa trên giường bệnh, đối mặt cái chết, cậu nuốt lấy từng lời ngoại, gật đầu lia lịa, và thốt mấy lời từ biệt bia rượu. Vậy mà...
Nhiều phụ nữ cho rằng, hạnh phúc gia đình phải là đủ đầy về vật chất, nhà cao cửa rộng, đi xe xịn, tiền bạc rủng rỉnh...
Có những hôm chồng trở về trong bộ quần áo xộc xệch, đôi khi có cả vết son đỏ chót trên vai áo, dù điều ấy chồng từng phân giải là “bất đắc dĩ”, nhưng làm sao tôi khỏi bất an?
Có một bạn trẻ hỏi tôi, em buồn quá, làm sao để hết buồn? Thú thật, tôi không biết trả lời thế nào bèn hỏi lại bạn ấy, thời gian rảnh làm gì? “Nhốt mình trong phòng, lang thang trên mạng nhưng chán và chẳng thiết gì hết”.
Khu xóm nhỏ nơi tôi đang sống rất nhiều trẻ con. Cứ đến Trung thu là cả con hẻm dài rộn ràng lồng đèn đủ màu. Thôi thì đủ loại, đèn ông sao, đèn cá chép, đèn con thỏ… kèm tiếng trống xập xình vui tai.
Nếu không muốn em ngoại tình, anh phải thay đổi cách sống. Phụ nữ, chẳng ai dại gì đánh đổi một người chồng biết tôn trọng, yêu thương vợ, với những phù phiếm bên ngoài”.
Khi yêu nhau, anh đã từng hứa, sẽ chăm lo cho bố mẹ em. Nhưng sao bây giờ, anh lại dưng dửng lạnh nhạt. Tình cảm luôn nghiêng về một phía, liệu hạnh phúc có bền lâu...
Tôi nghĩ, chung thủy rất khó nếu hiểu theo nghĩa trọn vẹn tức là cả thể xác lẫn tâm hồn đều thuộc về chồng/vợ mình. Thế nên, chẳng mấy ai dám mạnh miệng tuyên bố rằng: “Tôi sẽ chung thủy với vợ/chồng suốt đời”.
Những gã đàn ông ít chuyện, tối ngày đá bóng, game và chuyện chính trị thế giới đang hưởng phước nhờ những câu chuyện nhỏ nhặt, tủn mủn của chúng ta mà không biết!
Không ít người băn khoăn, do dự khi trong môi trường sống có quá nhiều điều xấu xa, tệ hại. Liệu suy nghĩ tích cực có phải là cố tạo ra những điều tốt đẹp không có thật?
Ai biết được mình còn đi chơi với mẹ bao nhiêu chuyến, còn phá cỗ, chơi đèn, nài ép mẹ ăn múi sầu riêng được bao mùa. Ai biết ngày nào như câu hát: “Hôm nay cõng mẹ đi chơi, một mai ngồi khóc bên trời"...
Cha nói, ông biết chị em tôi rất thèm bánh trung thu, nhưng hãy cố gắng vài mùa trung thu nữa, nhà khá giả hơn, cha sẽ mua cho chúng tôi ăn thỏa sức...