PNO - Những khoảnh khắc ngày tết vui vẻ, hạnh phúc cùng ba mẹ là ký ức đẹp, là hành trang để các con dù mai này có lập gia đình, lập nghiệp ở phương xa cũng sẽ luôn gìn giữ trong lòng.
Chia sẻ bài viết: |
Lê Minh 26-01-2025 22:50:59
Chị này đúng kiểu hời hợt luôn!
Linh Trần 26-01-2025 18:11:55
Chuyện này không quá khó như anh nghĩ đâu. Cố lên!
Lee Dung 26-01-2025 16:13:49
Lẽ ra anh nên góp ý với chị từ nhiều năm trước thay vì ôm nỗi phiền muộn đến tận 20 năm. Nhưng thôi, giờ vẫn còn kịp...
thuy anh 26-01-2025 11:07:48
Cô vợ này được chồng chìu nên cũng quá: cha mẹ mình có nhau, chỉ cần về sắm sửa cho ông bà, rồi về ăn tết với chồng con mình chứ, để chồng tự lo mà ổng không kiếm bà khác cũng hên lắm đa!
Hồ An 26-01-2025 10:40:43
Chị nhà có vẻ không tinh tế, khéo léo. Anh nên nhẹ nhàng nói chuyện với chị. Mong rằng chị sẽ hiểu...
Câu hỏi: “Liệu có tồn tại tình bạn thân khác giới hay không?” rất khó trả lời.
Chị có thể giúp em gái nhìn lại và tự quyết định mọi việc chứ không có quyền ngăn cản, cấm đoán.
Khi chia sẻ cảm xúc của mình, anh hãy hỏi vợ xem có phải cô ấy cũng cảm thấy cô đơn, không được quan tâm đầy đủ.
Hãy bày tỏ cảm xúc của em khi thấy mình không được trân trọng, không đủ để trao niềm tin.
Không thể vội vàng kết luận sếp đã có tình cảm đặc biệt với bạn hay đã “mở ngỏ trái tim” thông qua việc đồng ý nhận quà.
Nếu tin tưởng rằng tình bạn của mình là trong sáng, hai em phải có sự can đảm, tự tin công khai tình bạn đó, chứng minh được sự trong sáng.
Nếu không thể lấy lại chiếc nhẫn ấy, anh hãy tự nhủ rằng mình vẫn còn giữ ký ức về mẹ bằng nhiều cách chứ không phải chỉ qua một chiếc nhẫn.
Điều quan trọng là con học gì được từ con đường đã chọn. Hãy để con học đi bằng đôi chân mình dẫu vòng vèo hay vấp ngã.
Điều chị cần không phải là đòi hỏi họ hàng chồng chấp nhận mà là được công nhận quyền làm mẹ công khai, đường hoàng.
Lấy chồng không có nghĩa em cắt đứt hoàn toàn trách nhiệm với gia đình, mà là có thêm một người để cùng sẻ chia, gánh vác.
Cảm xúc dồn nén lâu ngày sẽ trở thành rào chắn, khiến vợ chồng ngày càng xa nhau.
Điều chị có thể làm được nhiều nhất và quan trọng nhất là hướng dẫn, trò chuyện với con; dẫn dắt cảm xúc, suy nghĩ của con.
Khi cuộc sống không như ý không có nghĩa chúng ta đã làm gì sai. Việc trách mình, trách người không giúp ta giải quyết vấn đề.
Sự tự chủ không đến từ việc có đi làm hay không mà đến từ cách mình suy nghĩ, ra quyết định và đặt giới hạn cho bản thân.
Điều anh cần tìm không phải là người “ở nhà” hay “đi làm” mà là người thật lòng muốn cùng anh xây dựng tổ ấm một cách bền vững.
Nếu chị vẫn đặt niềm tin vào chồng và mong muốn giữ gìn hôn nhân, hãy chọn cách hỏi trực tiếp với thái độ mềm mỏng, chân thành.
Em hãy để mẹ được lựa chọn cách giải quyết phù hợp với tính cách, suy nghĩ, tình cảm... của chính bà.
Nếu anh ấy quen được chiều chuộng mà không biết san sẻ, điều đó sẽ lặp lại sau hôn nhân, không phải vì ác ý, mà vì thói quen.