Em nhớ một sáng đầu tuần, anh rủ đi cà phê. Ở đó, anh làm người đàn ông ga-lăng mà quá lâu em mới thấy lại. Cũng hôm ấy, ở cơ quan, em bất ngờ nhận dòng tin nhắn ấy...
Bố mẹ vợ yêu cầu chúng tôi chỉ được đăng ký kết hôn chứ không tổ chức đám cưới, vì nhà vợ không muốn tổ chức thêm lần nào nữa. Ông bà cũng không cho chúng tôi sinh con vì sợ con riêng của vợ tôi sẽ khổ.
Sinh ra làm phụ nữ khổ trăm bề, điều này có lẽ như một “lời nguyền” ghim vào tư tưởng của số đông đàn bà...
Tôi lấy chồng. Lấy chồng trong tiếng xuýt xoa của bạn bè vì gia thế nhà chồng. Trong tiếng trầm trồ bàn tán của công ty nhà chồng. Trong hồ hởi của cả dòng họ. Bản thân mình cũng thấy hân hoan.
Em biết khi nghe những lời này, anh sẽ cười khẩy bỏ đi, quăng lại một câu 'em có bị thần kinh không?'
Giấu nhẹm việc mình chỉ mới học xong lớp 9, Thanh ung dung về làm dâu gia đình trí thức để rồi bây giờ 'mắc nghẹn' không thở nổi.
Mọi chuyện sẽ chẳng có gì nếu như những ngày sau đó, chị không trở nên lặng lẽ, lạ lùng hơn. Chị ít nói, ít cười, thảng hoặc vào những lúc đêm khuya, anh thấy chị giật mình tỉnh giấc vì một cơn ác mộng nào đó.
Không ai biết bàn tay của số phận đã sắp đặt thế nào, chỉ biết rằng, trong đám cưới hôm ấy nhìn anh chị bên nhau thật đẹp đôi, và mọi người đều tin hai con người ấy sẽ có một cuộc hôn nhân tròn đầy, viên mãn…
Tôi theo dõi diễn đàn trên Báo Phụ nữ Chủ nhật,chủ đề rất hấp dẫn 'Đàn bà mong đợi gì từ hôn nhân', và tự hỏi, sao các chị không hỏi chúng tôi, những ông chồng? Chúng tôi cũng mong đợi rất nhiều từ hôn nhân của mình.
Từng thấy nhiều gia đình tan nát vì chồng mải mê làm giàu, làm tới ông này ông nọ rồi quay qua khinh thường vợ con, bồ bịch linh tinh, nên chị Linh rất sợ những người đàn ông nhiều tham vọng.
Ngày anh về, tôi có thể thấy sự khắc khổ in hằn trên gương mặt. Nhưng đó là cái khổ của một kẻ hết thời vì ăn chơi trác táng. Còn tôi, không thể ngăn được nỗi uất hận vì phải cực nhọc suốt từng đó năm trời.
Tôi chẳng thể nào thúc giục một người lớn có tâm hồn trẻ con như anh. Nhưng càng gần đến thời điểm phải quyết định chuyện cưới hỏi, tôi càng lo lắng.
Trong khi cánh mày râu có thể thường xuyên đạt cực khoái mỗi khi 'yêu' thì tần suất này ở phái nữ lại ít hơn đáng kể. Thậm chí, không ít người còn chưa từng biết 'lên đỉnh' cho dù đã lập gia đình vài năm.
'Chồng mình là một người đàn ông biết lo kiếm tiền, nhưng kiếm được hay không cũng không bao giờ tự đưa cho vợ. Mọi chi tiêu trong gia đình, anh là người lo tính toán, cân đong đo đếm tất thảy...'
Lúc bà nằm xuống, tôi mới hiểu rằng cuộc đời đã cho mình một người mẹ đáng quý mà mình lại vô tâm không biết trân trọng.
Chẳng vòng vo, anh ta đặt vấn đề ngay: 'Em có thể giao bé Bông lại cho anh không? Anh có thể khởi kiện để tòa xem xét lại quyền nuôi con và chắc chắn sẽ thắng, vì điều kiện của anh tốt hơn em rất nhiều'.
Gần năm năm qua, chị chưa ngày nào quên những gì đã xảy ra trong cuộc hôn nhân đầy sóng gió ấy của mình, chưa bao giờ quên ánh mắt dửng dưng đến tàn nhẫn mà anh đã dành cho mẹ con chị trước tòa ngày hôm ấy.
Anh nói rằng, nhưng cô gái ở quán xá kia cũng giống như em hồi xưa thôi. Em từng làm công việc đó em không hiểu sao, mấy cô đó để người ta ôm ấp, vuốt ve, lên giường vậy thôi chứ ai thèm cưới...
Cố gắng duy trì một cuộc hôn nhân đã hết hẳn tình yêu, sự sẻ chia... chỉ vì con cái, đó là cách không ít cặp vợ chồng đã chọn. Tuy nhiên, lựa chọn ấy có thực sự đúng đắn, có mang đến hạnh phúc hay không?
Người phụ nữ khi lấy chồng vì tình yêu, ai cũng mong muốn được sống hạnh phúc đến lúc tuổi già bên người ấy. Nhưng có những người chẳng được may mắn khi bạn đời sớm thay lòng đổi dạ...
Ai cũng bảo tôi điên khùng, nhận cái khổ về mình. Nợ nần thì gánh còn chồng 'thì' thả đi với nhân tình cho sướng thân... Vậy nhưng sao tôi thấy thanh thản quá. Hình như tôi đã trút được một gánh nặng quá sức trên vai xuống.
Tôi không có thói quen khoe quà chồng tặng lên facebook, nhưng nếu khoe, chắc chắn món quà của tôi sẽ là 'độc nhất vô nhị'!
Ba tôi không phải là người đàn ông giàu có, nhưng ông rất lãng mạn. Sự lãng mạn ấy làm chúng tôi phải ghen tị mà cho rằng đó là món quà quý giá nhất mà mẹ tôi được nhận.
Anh quỳ gối xuống, khóc và xin lỗi. Trong nỗi tuyệt vọng, tôi chỉ mong nghe anh nói khác đi, dẫu có là nói dối cũng được, nhưng rồi không...
Có rất nhiều cách để các cặp vợ chồng 'gương vỡ lại lành', người vợ ở nhà nội trợ, suốt ngày quẩn quanh với bếp núc này đã chọn cách kéo chồng về bằng chính thế mạnh của mình...