Rượu có thể trở thành gia vị cho một món ăn, men say cho một đêm sum họp gia đình, nhưng cũng có thể là khắc tinh để những cuộc đoàn viên mãi mãi chỉ còn là mộng ảo.
Chị chào tôi, ra về, không nói thêm bất cứ câu gì nữa. Chị chẳng đe dọa tôi, cũng chẳng van nài tôi buông tha chồng chị. Chỉ có tôi đứng đó, càng nghĩ về câu nói ấy lại càng đau.
Rằng thì cũng như nước ngầm càng chảy càng sâu, có những nỗi đau không phải vì không nói ra mà tự dưng biến mất. Chỉ là bởi vì họ không khóc thành tiếng mà thôi…
Chúng tôi không còn khoản dôi dư nào để giúp bên ngoại nữa. Một ít nợ tiền mua nhà vẫn còn đọng lại... Và bất ngờ vợ đề nghị tôi bán đi ngôi nhà đang ở.
Thanh xuân bé mọn lắm nhưng tình yêu, niềm vui và hạnh phúc lại bao dung hơn, đủ để hai con người dù gặp nhau khi không còn trẻ vẫn có thể cùng nhau trải qua những ngày tháng ngọt ngào.
Chúng tôi gặp nhau khi anh và vợ chưa cưới tìm mua nhà để chuẩn bị kết hôn. Vì trúng tiếng sét ái tình, anh đã hủy hôn để đến với tôi. Dù hạnh phúc khi yêu anh nhưng tôi luôn cảm thấy dằn vặt...
Hẳn anh không nghĩ mọi chuyện lại đi quá xa như vậy. Hẳn anh vẫn nghĩ một lúc nào đó có cơ hội tổ cò cơi nới kia có thể "sát nhập", và anh đường đường chính chính có hẳn một cái tổ to? Hẳn là thế.
Tôi đẻ xong cả ngày mới thấy chồng tới viện, chưa kịp nhìn con lấy một cái anh ta đã lại lao ra hành lang ngồi bấm điện thoại chơi nốt ván game.
Tôi đã từng có một đời chồng còn anh là trai tân. Khi biết tôi có thai, gia đình anh đã chửi mắng bắt bỏ thai. Nhưng giờ con trai tôi được 5 tháng, họ lại muốn nhận cháu...
Năm rồi, việc lớn nhất chị định làm là tính toán chia tay nhưng chuyện này giờ vẫn dở dang vô thời hạn. Mà lạ là chị thấy cái việc dở dang này lại hóa hay. Suốt một năm nay, chị đã trực diện đương đầu với nó.
Bên nội tôi có mấy ông bác ngoại tình bỏ vợ, có con riêng nên vợ luôn tìm cách đề phòng tôi vì nghĩ gia đình có "gen ngoại tình". Tôi thật sự mệt mỏi vì cách ghen tuông vô lý của vợ.
Có lẽ sẽ có nhiều người chì chiết, chửi mắng tôi. Nhưng đúng là đã rất nhiều lần tôi muốn ngoại tình để cho chồng tôi hiểu cảm giác của một người vợ cứ bị anh vô tâm hết lần này đến lần khác.
Tôi ước gì chiếc nhẫn ấy bị mất thật, hoặc thà nó bị anh đem đến tiệm cầm đồ, bỏ vào một vài canh bạc còn hơn là sự thật đớn đau này.
Ban đầu, tôi mừng lắm khi thấy em có người yêu vì tôi biết điều đó chẳng dễ dàng gì. Nhưng khi gặp cô gái kia, tôi đâm nghi ngờ. Cô ấy hoàn toàn không quan tâm, chăm sóc hay thậm chí nhìn em tôi lấy một lần.
Thư con viết dòng nào cũng nhòe nhoẹt nước mắt: “…Con xin lỗi mẹ, con không thể chịu cuộc sống này nữa, con không thể nhìn mẹ bị bố chửi mắng mỗi ngày, con không thể nhìn em nơm nớp sợ dù chẳng biết mình làm gì sai..."
Gặp lại sau hơn 20 năm, tôi rất xót xa cho cuộc sống khó khăn của người yêu cũ. Thông qua một người bạn, tôi âm thầm hỗ trợ tài chính cho cô ấy nhưng lo sợ vợ sẽ phát hiện ra...
Tôi nhiều lần gặp Huyền và cũng rất quý bạn chồng vì cô ấy cởi mở, vui vẻ. Không có chuyện tôi e dè với bạn khác giới của chồng vì cách cư xử giữa họ rất trong sáng.
Còn nhớ, ngày yêu nhau, khi đi chơi tôi có trang điểm. Ở gần tôi, anh tự tay lau hết son môi của tôi rồi mới hôn. Bởi thế, đến bây giờ tôi vẫn thường để mặt mộc hoặc đánh thêm chút kem chống nắng.
Ba mẹ bạn trai tỏ ra rất quý mến tôi. Gần đây, mẹ anh đề nghị tôi chuyển về ở chung trong thời gian đợi làm đám cưới...
Tôi nghĩ mình còn quá trẻ để bước vào cuộc sống hôn nhân. Nhưng gia đình bạn gái muốn chúng tôi tổ chức cưới ngay trong năm nay với một kế hoạch thần tốc...
Chồng tôi là người có trách nhiệm, yêu vợ nhưng thói quen ở bẩn khiến tôi rất ngại gần chồng. Chuyện tưởng chừng nhỏ nhặt lại ảnh hưởng nhiều đến hôn nhân...
Chồng tôi là người có trách nhiệm, yêu vợ nhưng thói quen ở bẩn khiến tôi rất ngại gần chồng. Chuyện tưởng chừng nhỏ nhặt lại ảnh hưởng nhiều đến hôn nhân...
Chưa bao giờ tôi nghi ngờ chồng những lần anh đi tiệc tùng, đám cưới. Với tôi, đó là chuyện vui mà anh nên chúc mừng bè bạn. Nào tôi có ngờ, mỗi lần như vậy là anh có tiệc riêng cho chính mình.
Chưa bao giờ tôi nghi ngờ chồng những lần anh đi tiệc tùng, đám cưới. Với tôi, đó là chuyện vui mà anh nên chúc mừng bè bạn. Nào tôi có ngờ, mỗi lần như vậy là anh có tiệc riêng cho chính mình.
Ngày nay vẫn không ít người xem việc phụ nữ ba mươi chưa lập gia đình là "ế" rồi mặc nhiên xem họ là "gái già". Tôi chẳng vơ đũa cả nắm, chỉ biết mình thật tốt số khi lấy được một cô "vợ già" như thế.