Tình cờ, chị biết công ty không hề quy định đi làm ngày thứ Bảy như anh nói. Vậy anh đã đi đâu?
Những tin nhắn đã không chỉ dừng ở giờ hành chính vì cô bắt đầu có những mơ mộng, so sánh khi bên chồng.
Tôi không oán trách, nhưng trong lòng rất hụt hẫng. Xét cho cùng tôi và các con chồng chỉ là “người dưng nước lã” mà thôi.
Ban đầu mấy bà yên tâm khi chồng nhậu gần nhà, không lo tai nạn, không sợ cảnh sát, có say cũng chỉ vài bước chân là vào tới giường...
Kinh tế rất khó khăn nhưng mẹ chồng vẫn muốn làm giỗ cho cha thật lớn. Không còn tiền để gửi cho mẹ, chồng ép tôi đi vay mượn.
Sự bền vững của một cuộc hôn nhân được quyết định trong những khoảnh khắc ngắn ngủi - khi chồng và vợ giải quyết những bất đồng.
Những ngày hoa nở, dù có buồn phiền thế nào, lòng tôi cũng thấy có chút bình yên nhè nhẹ dâng lên.
Phải từ bỏ những điều cũ là điều không dễ dàng, nhưng cũng nhờ vậy mà mới có cơ hội mở ra những điều mới.
Cách hóa giải thực ra rất đơn giản: chồng nói thế nào, hãy hiểu đúng như vậy. Não đàn ông không phức tạp như cảm xúc của chị em chúng ta đâu.
Sau cùng, Thịnh mới ngập ngừng: "Hôm nay tôi đi Cần Giờ, thấy vợ ông đi với một người đàn ông lạ". Nam choáng váng.
Con trai thấy chị chi tiêu thoáng tay thì nghĩ cha mẹ có tiền, có chuyện gì cũng gọi điện nhờ hỗ trợ.
Không có chuyện ân ái mất màu hay bất khả dụng vì “đắp chiếu”, kể cả “đắp” khá lâu.
Giờ thì Vân mới hiểu những vết cắt, vết phỏng trên tay anh. Cô chỉ ngạc nhiên là vì sao anh lại giấu cô.
Tôi ước mình luôn được bình an, tĩnh tại, dù để được những chữ đơn giản ấy, tôi phải đủ mạnh mẽ để đối mặt với mọi biến cố.
Chuyện vợ chấp nhận nuôi "con rơi" của chồng không hiếm. Nhưng có thể yêu thương cả "hậu quả" của cơn say nắng thì có lẽ không nhiều.
Vì quá bao bọc, cưng chiều cô con gái rượu, bố luôn can thiệp quá mức vào việc chọn lựa chồng cho con.
“Hãy tưởng tượng sau 5 năm nữa, chuyện này có còn quan trọng với bạn không. Nếu không, hãy quên đi!”.
Nhiều người nghĩ viết di chúc là không cần thiết, gây tiếng xấu cho gia đình.
Cưới về, chị mới ngầm nhận ra, có lẽ lúc trước anh “ế vợ” là bởi vì quá kĩ tính. Kĩ đến mức ngay cả ba mẹ anh còn không chịu nổi.
Năm hết Tết đến, một số khoản vay đã đến hồi đáo hạn, không ít người nghĩ đến việc phải gõ cửa vay nợ
Sắp đến kỳ nghỉ tết Dương lịch, chồng tôi bảo: “Kỳ này mình về nhà nội nhé.”
An từng nghĩ hôn nhân của cô và Điền sẽ không vì ai, vì điều gì mà gặp sóng gió.
Trước ngày cưới, dì ruột kéo tay chị dặn dò: “Về làm dâu thì đừng lanh quá, khờ một chút mới nhàn thân, cứ tháo vát cho lắm chỉ khổ”.
Mặc dù Ngân Hoa đã khuyên mẹ chồng cân nhắc kỹ, nhưng bà vẫn quyết tâm bán gia sản để sống cùng con dâu và cháu nội.
Nhiều hôm, Hoàng “cày” game từ sáng sớm tới nửa đêm. Khách chơi đã về hết, cậu vẫn ngồi mê mải, vừa chơi vừa lảm nhảm nói một mình.